Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 144: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:15:26
Lượt xem: 125

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Vũ : “ thích thế đấy thì , chịu thì chịu chịu thì chịu. Thành tích học tập của nhỏ kém cỏi, trong nhà còn chẳng đoái hoài đến con nhỏ đó. Con nhỏ vốn chẳng tác dụng gì cả, chỉ khi giúp bài tập, chạy việc lặt vặt là chút giá trị mà thôi.”

“Không .” Lưu Văn Duệ như thể kích động khát khao đấu tranh, lòng đầy căm phẫn : “Đừng bậy! Mỗi sinh đều sứ mệnh, vai trò của . Cậu tư cách gì định nghĩa giá trị của .”

Khương Vũ ôm cánh tay lạnh: “Thế nhưng căn bản tìm giá trị của , cái của , chỉ cần cun cút theo đuôi , mấy việc lông gà vỏ tỏi, gọi một tiếng chị Vũ, đó chính là lúc cảm thấy cuộc sống ý nghĩa nhất, cũng là lúc vui vẻ, hạnh phúc nhất. Vậy thì ? Cậu tư cách gì can thiệp cuộc sống của khác?”

Lưu Văn Duệ đầu, cầm tay Trần Vi, kích động ; “Cậu với , giúp việc, điều khiến hạnh phúc nhất. Cậu nên tự tìm ý nghĩa sống của , đừng ràng buộc giá trị của với một ai đó. Cậu xứng đáng với những điều hơn.”

Trần Vi ngẩng đầu, đôi mắt đỏ ửng Lưu Văn Duệ: “Vậy… Mình gì để tìm bản bây giờ?”

Lưu Văn Duệ nghĩ nghĩ: “Cậu sở thích gì, hoặc là năng khiếu gì đó chẳng hạn?”

“Hình như… .”

“Sao thể, ai cũng năng khiếu riêng.”

Trần Vi hỏi ngược : “Vậy hứng thú với cái gì ?”

Lưu Văn Duệ nghĩ nghĩ, đáp: “Mình tương đối am hiểu các vấn đề thuộc phương diện cơ giới. Ví dụ như cái xe đạp của , thể dễ dàng sửa giúp . Tương lai thi đại học khoa liên quan đến máy móc, vật lý, tự động hóa. Đây chính là năng khiếu của . Cho nên xem, mỗi đều lĩnh vực bản am hiểu. Ai cũng thế! Chẳng ai là vô dụng cả. Đừng đem cuộc sống của bản giao tay khác. Cuộc sống của phụ thuộc quyết định của chính .”

Trần Vi Lưu Văn Duệ thật lâu, trận trọng gật đầu, : “Thật sự hâm mộ câu thể tìm giá trị cuộc sống của bản . Mình nhất định sẽ noi gương .”

Nói xong lời , Trần Vi leo lên xe đạp rời .

Nhìn bóng lưng của cô, Lưu Văn Duệ lập tức giật .

Cậu… tìm giá trị đích thực của chính ?

Rõ ràng còn… còn vô cùng hoang mang, một kẻ bế tắc như thể soi đường chỉ lối, đưa cho khác lời khuyên ?

Khương Vũ nét mặt mê mang của Lưu Văn Duệ, thiếu niên cuối cùng cũng dần dần hiểu vấn đề.

Giá trị của bản xưa nay cần định nghĩa bởi ánh mắt của khác.

Chỉ cần giữ vững sơ tâm, nỗ lực hết , là phiên bản nhất của chính .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-144-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

Việc cô cần chỉ là cho một cú huých, hết thảy sẽ đại công cáo thành.

“Này. Nhóc con đáng thương định hùng cứu mỹ nhân hả?”

“Anh hùng cứu mỹ nhân gì chứ.” Lưu Văn Duệ bĩu môi : “Chỉ là quen dạng hống hách, bắt nạt bạn bè như thôi.”

“Nhìn thấy nữ sinh khi dễ, lập tức thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ chuyện của chính bản thì ? Khi kẻ khác bắt nạt tại thấy can đảm lên bất bình cho chính ?”

Câu của Khương Vũ khiến Lưu Văn Duệ khỏi kinh ngạc: “Sao… ??”

“Cũng chẳng bí mật gì, chuyện suốt ngày như cái đuôi theo Vương Vĩ Tề hệt tên tùy tùng mạt hạng tất cả chỉ cần mắt đều thấy rõ mồn một, lưng đám em thiết của ?”

“Nói… thế nào?”

“Nói là thằng nô tài của Vương Vĩ Tề.”

Lưu Văn Duệ mặt mày biến sắc, khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận: “ tùy tùng của . là bạn bè, chúng là bạn bè nhất của .”

Khương Vũ gằn một tiếng: “Cậu cảm thấy và Trần Vi giống chị em thiết ?”

“Dĩ nhiên , là bạn bè sẽ hống hách sai sử …”

Cậu còn hết câu, khuôn mặt thất thần ngẩn .

thế, nếu thực sự là bạn bè , thể hô to gọi nhỏ, sai sử bạn , bức đối phương tình cảnh khó xử?

Bất tri bất giác, Lưu Văn Duệ bừng tỉnh đại ngộ.

Khương Vũ , cần thêm gì nữa, cô và Trần Vi phối hợp ăn ý, diễn xuất sắc một màn giật dây, đủ cho Lưu Văn Duệ tỉnh ngộ.

Bất luận nào chăng nữa cũng tư cách định nghĩa giá trị của một khác. Người duy nhất quyền đó chính là bản chúng .

Chỉ mới quyền định nghĩa chính .

Loading...