Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 140: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:15:17
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cừu Lệ vuốt cằm cô, lòng bàn tay nhẹ nhàng lướt qua cánh môi hồng ướt át, thấp giọng thì thầm: “Còn muốn trêu nữa không?”

Khương Vũ cũng là một kẻ tính tình ương bướng, cứng đầu, cố tình dùng giọng điệu câu dẫn đáp: “ Chỉ vì cái này… anh cứ thế khi dễ người ta, vậy sau này chẳng lẽ em không thể nói đùa vài cậu với anh được chắc?”

“Rõ ràng là chị khi dễ anh.”

Cánh môi lạnh buốt của anh dán lên khóe miệng cô, nhẹ nhàng hôn lên: “Khi dễ người ta lâu như thế….”

Tới gần thời gian thi đại học, những nhiệm vụ được ủy thác trên App [Zhiguo] đột nhiên tăng vọt, và thường xuyên hơn.

Hầu hết trong số họ đều kích hoạt chức năng [Người lân cận]. Khách hàng toàn bộ đều là các bạn học của Khương Vũ, một số người cô biết, một số khác chỉ là bạn cùng trường, cô không quen.

Những ủy thác của họ cơ bản đều liên quan đến kỳ thi đại học sắp tới, có người vì chọn sai chuyên ngành mà lận đận một đời, có người bởi vì yêu đương mà trễ nải việc học, …

Cho nên hai tháng cuối cùng này thành tích học tập của Khương Vũ không có nhiều tiến bộ, nhưng số bạn bè quen biết được lại càng ngày càng nhiều hơn. Cuộc sống hàng ngày, càng mối quan hệ xã giao cũng phong phú hơn trước, cũng nhận được kha khá quà và lời mời như: Vé xem phim, rủ đi dạo phố, shopping…

Trước đây sự tồn tại của cô không mấy được nhiều bạn bè trong trường chú ý, phút chốc trở thành cô bạn được hoan nghênh nhất Duật Hi, ai ai cũng biết, ai ai cũng quen.

Những người thích cô căn bản đều là đối tượng được cô giúp đỡ, đối với cô ngoài biết ơn còn có cảm kích, vì vậy nhất mực muốn kết bạn với Khương Vũ.

Mỗi ngày tan học, Cừu Lệ đều sẽ từ trong một vòng người nào là mời Khương Vũ đi uống trà sữa, nào là mời Tiểu Vũ đi ăn cơm, … lạnh lùng lôi cô ra, cưỡng ép cô bạn gái người gặp người thích, hoa gặp hoa nở nhà mình đến thư viện, chuyện tâm luyện đề.

“Dù có được tuyển thẳng đi chăng nữa nhưng thành tích văn hóa không thể quá kém được, nếu như không thi qua điểm trung bình, thần tiên cũng chẳng cứu nổi em đâu.”

Cừu Lệ xách cô đến gian phòng tự học vắng vẻ nhất, đưa cho cô một đống đề ôn tập, cùng các ghi chép chọn lọc, các dạng bài có khả năng hay thi vào, vừa chăm chú nhìn cô, vừa nghiêm túc dặn dò: “Kỳ thi toàn tỉnh ngày mai tập trung vào, nhìn xem hiện tại thành tích của mình ở vị trí nào.”

“Vâng thưa thầy Cừu, em đã rõ.” Khương Vũ mở sách, ngậm bút nói: “Em phát hiện bạn trai mình phong độ càng ngày càng kém.”

Cừu Lệ ngồi bên cạnh, chăm chú tích các nội dung cần đặc biệt chú ý, hờ hững “Ừ” một tiếng: “Vậy em muốn anh phải phong độ thế nào nữa?”

“Anh còn nhớ lúc chúng mình mới quen không?” Khương Vũ móc từ trong túi một cặp kính đen to đùng, đeo lên: “Bạn trai em lúc đó cao lãnh, kiêu ngạo ai cũng không để trong mắt.”

“Hiện giờ?”

Khương Vũ gật đầu, cặp kính rơi xuống chóp mũi, đôi mắt phượng hẹp dài cực kỳ căng thẳng nhìn anh: “Hiện tại chẳng khác nào Đường Tăng, ngày ngày đều dính lấy em lải nhải như tụng kinh…”

Lời còn chưa dứt, Khương Vũ đã cảm thấy eo bị anh bóp lấy.

Ánh mắt cô rơi xuống bên dưới thấy một bàn tay không an ổn sờ tới sờ lui eo cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-140-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

Ngay sau đó anh dùng sức nhấc cả người cô lên, Khương Vũ bị ép ngẩng đầu nghênh đón nụ hôn càn quấy, ngang ngược của anh.

Khương Vũ mở to mắt, đôi con ngươi động đậy quét bốn phía xung quanh.

Gian phòng tự học đặc biệt hẹp, cũng chẳng có ai chú ý đến hai người, chung quanh cực kỳ yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng bút viết lên giấy sàn sạt của bạn học cách vách.

Cừu Lệ tham lam đoạt lấy hơi thở của cô, như muốn dung hòa linh hồn của hai người vào làm một.

Cuốn sổ bị cô siết chặt đến nỗi uốn thành nếp, thật vất vả mới tìm lại được hợi thở, Khương Vũ tranh thủ khoảng thời gian ngắn ngủi này nghiêng mặt tựa vào cổ anh, há miệng thở dốc…

Giọng nói trầm thấp, thanh thuần, gợi cảm vương vít bên tai: “Đường Tăng sẽ làm thế này à?”

“...”

Kẻ địch quá manh động.

Cô thua.

Khương Vũ đẩy anh ra, hung hăng lườm anh một cái: “Em đã nói rồi, trong trường học, anh không được… làm… không được làm thế này…”

Cừu Lệ vẫn chưa thỏa mãn, l.i.ế.m môi, thản nhiên đáp: “Ừ. Còn chưa thi đại học.”

“Anh biết là được.”

“Vậy thi đại học xong, là có thể sao?”

“Có thể gì?”

Anh kề sát lại, đặt tờ giấy phác thảo các nội dung tổng quát cần ghi nhớ xuống bàn, thì thầm bên tai cô, ôn nhu nói: “Làm tất cả những chuyện những người yêu nhau làm. À… là gì nhỉ? Yêu bất chấp.”

“...”

Cô chống tay lên bàn hơi xích ra, cực kỳ chính nghĩa tuyên bố: “Anh còn như thế, em không tập trung học được.”

Cừu Lệ khẽ cười một cái, không trêu chọc cô nữa, nghiêm túc ngồi giải đề.

Thời điểm Cưu Lệ giở trò lưu manh, nhìn đặc biệt ngả ngớn, chính là loại Fuckboy hệ nhã nhặn.

Loading...