Trong phòng nghỉ mấy vị giảng viên đang xem giáo án chuẩn lên lớp, mấy trong đó tuổi tác xấp xỉ của , nhưng đều Cừu Lệ tìm.
Anh một vòng tìm thấy, trong lòng thoáng thất vọng, lủi thủi đại sảnh lầu 1.
lúc gặp một phụ nữ trung niên tóc búi cao, trang phục quy chuẩn, thanh lịch, giản dị bước .
Bà mặc một bộ Âu phục cắt may vặn phác họa trọn vẹn hình mảnh mai, thanh thoát, tay cầm một xấp giáo án dày, tiếng giày cao gót đều đều vang lên.
Trái tim Cừu Lệ thoáng run lên.
Là… .
Thấy một thiếu niên trẻ tuổi ngẩn chăm chú , bà thoáng kinh ngạc lập tức : “Tòa phòng học liệu, giờ là giờ lên lớp, em định ?”
Cừu Lệ kịp phản ứng, chút giật .
Nhậm Nhàn vài bước thấy sinh viên vẫn đó, liền giục giã: “Đi thôi, lớp .”
Anh bối rối phản ứng , lẽ cho rằng là học sinh của khoa vật lý.
Bà nhận …
Cũng đúng, năm đó thời điểm rời , mới mấy tuổi đầu…
Trong lòng Cừu Lệ dâng lên sự thất vọng, nhưng tất cả những cảm xúc chất chứa chỉ thể thoát bằng một tiếng thở dài.
May mắn bà nhận , bằng cũng chẳng nên đối mặt thế nào, nên gì.
Anh chuẩn kỹ tinh thần gặp , sở dĩ tới đây cũng chỉ vì từ xa một chút là đủ .
Đầu óc Cừu Lệ trống rỗng, tựa như máy theo , tới phòng học lầu ba, bàn ghế sắp xếp theo hình bậc thang.
Trong phòng sớm chật kín sinh viên, Cừu Lệ dứt khoát xuống hàng cuối cùng, trong một góc khuất ai để ý.
Kiến thức Nhậm Nhàn dạy là cơ sở Vật Lý học bậc đại học, mà kiến thức hiện tại của Cừu Lệ chỉ dừng ở cấp cao trung cho nên đối với nội dung bài học , chỉ hiểu một vài phần, đồng thời lấy cuốn sổ mang theo , nghiêm túc ghi chép, phong thái đúng chuẩn một học bá.
Mặc dù bầu khí trong lớp quá sôi nổi, nhưng thể các sinh viên đều vô cùng yêu quý bà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-138-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]
Ở bà sự khôi hài, nhí nhảnh phù hợp với độ tuổi, trong sự hóm hỉnh ý nghị là nét ưu nhã, tự nhiên, đặc biệt phong thái năng hào phóng, thoải mái, dù bài giảng khô khan đến thế nào nhưng qua lời bà cũng trở nên thú vị, hài hước.
Trong giờ của bà, các bạn học sinh hăng hái giảng, nếu phát biểu thì chuyên tâm ghi chép, bầu khí học tập đặc biệt sôi nổi.
Một tiết học trôi qua nhanh, tiếng chuông tan học vang lên, các chị sinh viên nhao nhao chạy khỏi phòng học.
Cừu Lệ lập tức rời , cách cả căn phòng học liệu rộng lớn, Nhậm Nhàn chậm rãi thu thập giáo án và laptop, trong đôi con ngươi sâu thẳm hiện lên rõ ràng vẻ quyến luyến, nỡ.
Trước khi , Nhậm Nhàn một cái, : “Em đến ké lớp ?”
“Em….là…”
“Khó trách sách cũng mang, nếu em mà là sinh viên lớp cô chắc chắn cô phê bình em .” Nhậm Nhàn mỉm , khóe mắt cong cong, bên má còn lúm đồng tiền rạng rỡ, ngọt ngào.
“Em xin .”
“Em là sinh viên khoa nào, lý thuyết cơ sở vật lý hiểu ?”
“Không hiểu lắm.” Cừu Lệ giải thích: “Em… Em là học sinh cấp 3, năm nay mới thi đại học, thi Đại học Bắc Thành.”
“Ra là thế, xem là từ sớm đến giảng. Thế nào giảng viên đây đáp ứng sự chờ mong của em đối với cấp học mới ?”
Tích cách Nhậm Nhàn sáng sủa, nhiệt tình, chẳng chút dáng vẻ trịnh thượng của bề , chuyện với các sinh viên tương đối thiết, thoải mái.
Khóe miệng Cừu Lê cong lên nụ nhàn nhạt, đáp: “Cô , em còn tốc ký một kiến thức thú vị.”
Nói xong thận trọng đem cuốn sổ trong tay đưa cho Nhậm Nhàn xem.
“Em thành thật.” Nhậm Nhàn liếc dòng chữ ngoáy sổ, hai đầu lông mày xẹt qua một tia kinh ngạc, bé cơ bản đều hiểu những nội dung bà giảng dạy trong buổi học hôm nay. Thật khó tưởng tượng đây là kiến giải của một học sinh cao trung đối với cơ sở lý thuyết vật lý khô khan, khó hiểu của đại học.
Bà trả cuốn sổ ghi, đó trịnh trọng hỏi: “Có hứng thú ghi danh khoa Vật Lý Chuyên nghiệp của Bắc Thành ?”
“Em… em chuẩn đăng ký chuyên ngành tâm lý học.”
Nghe thấy 3 chữ “Tâm lý học”, Nhậm Nhàn đột nhiên thất thần vài giây, đó : “A, khoa tâm lý trường chúng xếp hạng đầu cả nước. Rất .”
Cừu Lệ tinh ý lập tức bắt sự khác thường thoáng qua trong đáy mắt bà, đang nhớ đến cha ác ma khủng bố của , hoặc là liên tưởng đến chút hồi ức xưa cũ của chính bà.