Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 127: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:14:45
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kết quả kỳ thi sát hạch đã loại đi một số học viên có nền tảng không vững, cùng một số bạn học gia đình có bối cảnh được nhập học nhờ có thư giới thiệu, còn lại đều là những vũ công ưu tú ngạn chọn vạn tuyển.

Bất ngờ nhất đương nhiên là việc Khương Vũ nhảy dù thẳng từ lớp A xuống lớp F.

Lớp F có số lượng người đông nhất, phong cách cũng hỗn tạp, là lớp trình độ xếp loại kém nhất của trung tâm nghệ thuật Esmela.

Tại Esmela các học viên lớp F gần như không có cái gọi là nhân quyền, ngay cả các học viên lớp EDC cũng có thể tùy ý giễu cợt, miệt thị họ.

Nhưng đây là lựa chọn của Khương Vũ.

Câu nói của Cừu Lệ đã triệt để thức tỉnh cô.

Ngày trước cô quá tranh cường, háo thắng, cảm thấy mình vừa xuất đạo đã đứng trên đỉnh cao, điều này làm cô ảo tưởng như thể ngay ngày mai có thể biến thành Bộ Đàn Yên thứ hai.

Đúng là quá ngây thơ.

Tuổi trẻ cho ta thời gian và sức sống để rèn luyện và nỗ lực, hoàn thiện hơn chứ không phải để ngủ vùi trong chiến thắng, hay tranh giành hơn thua.

Có lẽ lớp F là một điểm khởi đầu hoàn toàn mới đối với cô, nhắc nhở cô đừng kiêu ngạo, đừng nôn nóng hãy bước từng bước chậm rãi, chắc chắn đến ước mơ một cách thiết thực nhất.

Khương Vũ tẩy trang xong, đổi lại quần áo thường, bao theo túi xách ra khỏi phòng thay đồ.

Lâm Miểu và Mộc Tử Nhàn đang đứng bên ngoài dậm chân tiếc hận thay cho bạn. Nhưng ở phương diện khác ba người có thể ở một chỗ cùng học tập, cùng rèn luyện, kể ra cũng thấy cao hứng.

“Kỳ thực cô giáo Bạch là một người rất kiêu ngạo.” Lâm Miểu nói: “Cậu không nên lấy cứng chọi cứng, công khai đáp trả lại cô ấy trước mặt nhiều người như thế, cứ nhận sai rồi tiếp tục làm học trò của cô, không phải tốt hơn à?”

Mộc Tử Nhàn gật đầu lia lịa đồng tình: “Trong tay cô giáo Bạch có vô số tài nguyên, nếu như cậu có thể đi theo cô, về sau tiền đồ vô lượng, tốt biết bao nhiêu, giờ thì hay rồi chỉ tiện nghi cho con nhỏ Thẩm Ngạo Tinh.”

Thẩm Ngạo Tinh thay thế vị trí của Khương Vũ cùng Ôn Luân trở thành học trò ruột của Bạch Thư Ý, có thể nói nếu cô ta tiếp tục bảo trì được vị trí này, tương lai những sân khấu biểu diễn lưu động của trung tâm chắc chắn vũ công chính sẽ là cô ta.

Khương Vũ nhoẻn miệng cười phẩy tay: “Không sao, có thể ở chung một lớp với các cậu tớ rất vui, ai nói cứ nhất định phải là vũ công múa chính chứ.”

“Oa, trên thế giới này còn có diễn viên ba lê không muốn làm vũ công múa chính cơ à.” Lâm Miểu không tin nhìn Khương Vũ: “Đừng an ủi tớ, có thể trở thành nữ hoàng thiên nga, ai còn muốn múa bốn thiên nga phụ nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-127-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

Khương Vũ nợ nụ cười nhẹ nhàng như gió.

Trước kia cô nếu không thể là nữ hoàng thiên nga cô nhất định không nhảy, nhưng bây giờ tâm tính thay đổi rất nhiều.

Bộ Đàn Yên ban đầu không phải cũng bắt đầu từ vai diễn phụ, nhưng với diễn xuất độc đáo, lý tưởng kiên định và nỗ lực sau đó dần dần được phát hiện hay sao?

Mặc dù Khương Vũ ở lớp F nhưng khả năng của cô tuyệt đối không phải là F cô tin tưởng điều này.

Ba cô gái đi ra từ cửa hông của hậu trường. Cách đó không xa chỗ cột trụ đá lớn ngoài hành lang, Khương Vũ nhìn thấy Tạ Uyên.

Hôm nay ông mặc một bộ quần áo vô cùng hưu nhàn, chiếc áo đũi màu đậm phối với quần vải đen, đi giày thể thao, nhìn qua vừa trẻ trung lại năng động, đến mức nếu không nhìn kỹ, quả thật không nhận ra nổi ông là giám đốc điều hành của một trong số những công ty khoa học kỹ thuật lớn nhất Bắc Thành.

“Khương Vũ, người kia là ba cậu à?”

“HẢ?”

“Òa, cậu nhìn giống ba ghê.”

“...”

Lâm Miểu và Mộc Tử Nhàn không quấy rầy đôi “cha con” nói chuyện, thế là rời bước đi.

Khương Vũ mỉm cười với Tạ Uyên, ông mặc dù đã qua tuổi 40 nhưng bộ dáng anh tuấn, thân thể rắn chắc, khỏe khoắn đặc biệt là khí chất lỗi lạc, thu hút.

Khương Vũ không cảm thấy mình và chú ấy có điểm gì giống nhau, có lẽ chỉ vì Lâm Miểu và Mộc Tử Nhàn hiểu lầm hai người là cha con cho nên mới nói vậy.

Cô chạy chậm qua, tò mò hỏi: “Chú Tạ hôm nay chú cũng tới sao?”

“Chú là cổ đông của trung tâm nghệ thuật Esmela mà.” Tạ Uyên giải thích: “Hôm nay là ngày sát hạch quan trọng phải đến xem chút chứ.”

Đôi mắt hẹp dài của Khương Vũ cong cong híp lại, cười trêu: “Xem ra là đang cải trang vi hành nhà.”

Tạ Uyên đi “thanh tra”, Khương Vũ đã được chứng kiến, nếu như Esmela biết quản lý cao cấp đến, chắc chắn sẽ cử nhân viên đến tiếp đón, chiêu đãi, sao có thể im ắng thế được.

Tạ Uyên cực kỳ tán thưởng lại có chút tò mò nói: “Chú rất hiếu kỳ phần trình diễn của cháu lên đến xem, ban đầu xem như có thể vào lớp A tại sao cháu lại khăng khăng đòi xuống lớp F thế.”

Loading...