Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 117: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:12:37
Lượt xem: 143

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

3 ngày cuối cùng, trừ lúc ăn cơm và ngủ, thời gian còn cơ hồ Khương Vũ đều ở phòng vũ đạo.

Sự thể hiện chi tiết từng động tác cũng như cảm xúc tinh tế của nhân vật ở khúc biến tấu trong « Gisele » cực kỳ khắc khe, uyển chuyển. Trong thời gian ngắn như , Khương Vũ chỉ thể cố gắng hết sức.

Khương Vũ là hiểu chính bản gì, cũng hiểu rõ cô năng khiếu và luôn tự hào về điều đó.

Tuy nhiên đến khi bước Trung tâm Nghệ thuật Esmela thấy các bạn học khác… dù là thuộc lớp A, B, C D, E, F đều là những vũ công tuyệt vời, cô mới rằng bấy lâu đánh giá quá cao bản .

Ở đây tất cả đều tranh đoạt, khẳng định bằng tài năng, thực lực đích thực. Ai cũng chăm chỉ hăm hở chạy về mục đích cả đời đeo đuổi, sân khấu ballet chuyên nghiệp.

Đây cũng chính là lý do Khương Vũ cảm thấy sụp đổ đến thế khi Ôn Luân chơi cô một vố.

Cô thực sự cảm thấy một thứ áp lực ngàn cân đè nặng lên vai .

Buổi sáng Khương Vũ đến quán giúp Cừu Lệ mấy việc, ba ngày nay Cừu Lệ cô tất cả việc để Khương Vũ nhiều thời gian luyện tập hơn, chuyện tâm múa suy nghĩ đến thứ khác.

Cô chỉ vỏn vẹn 3 ngày, nhất định chiến thắng.

Buổi sát hạch bắt đầu lúc 9 giờ, 7 giờ 30 phút Cừu Lệ rời giường, chuẩn quần áo chỉnh tề đến sân khấu lớn Trung tâm Nghệ thuật Esmela xem bạn gái biểu diễn.

Thời điểm chuẩn giày thì nhận điện thoại của hiệu trưởng Đổng.

“Tiểu Lệ, thầy thương lượng với trò một chuyện.”

“Thầy Đổng, thầy cứ .”

Hiệu trưởng Đổng Hoắc Thành bàn việc, do dự : “Học bổng năm nay, khả năng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-117-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

Cừu Lệ trầm mặc giây, hỏi: “Em thể lý do ?”

“Trò cũng đó, trường là trường tư thục, tất thảy đều hiệu quả và lợi ích.” Hiệu trưởng Đổng sốt sắng : “Năm nay trường chi một khoản lớn để tu bổ bảo tàng khoa học kỹ thuật, do tình hình tài chính thâm hụt ít,...vì lẽ đó việc trả học bổng thể sẽ thư thư một thời gian mới thanh toán cho , hy vọng trò thể hiểu.”

Cừu Lệ trầm giọng : “Giữa chúng thỏa thuận. Em chuyển từ lớp trung học đến Duật Hi, mỗi kỳ trung học Duật Hi cấp cho em học bổng trị giá 30.000 tệ.”

là nội dung thỏa thuận như , nhưng trò xem, hai học kỳ nhà trường vẫn trả đủ học bổng đúng hạn cho trò ? Nếu vì tài chính kỳ của trường thiếu hụt, cũng đến độ trả chậm cho trò.”

“Về việc tu bổ, xây dựng bảo tàng khoa học kỹ thuật, em nhớ là chủ tịch Tạ Uyên đầu tư tiền….”

Hiệu trưởng Đổng bắt đầu mất kiên nhẫn: “Chẳng lẽ trò cảm thấy đang lừa trò, cố ý cấp học bổng ? Nói tài chính thiếu hụt là thiết hụt! Thực sự thể cấp đúng thời gian.”

“Cho nên thầy Đồng, ý thầy là phá bỏ thỏa thuận?”

Sắc mặt hiệu trưởng Đồng càng ngày càng khó coi, Hoắc Thành đối diện, : “Học bổng năm ngoái trường hề chậm trễ trò, nhưng năm nay thực sự . Nếu như trò đồng ý tiếp tục ở tham gia kỳ thi nghiệp, Duật Hi vô cùng hoan nghênh. Nếu thì chỉ thể để trò trở về trường cũ.”

Nói xong, hiệu trưởng cúp điện thoại, sắc mặt âm trầm Hoắc Thành: “Tiểu Hoắc Tổng, hài lòng ?”

Khóe miệng Hoắc Thành khẽ nhếch lên, chống bàn dậy: “Cảm ơn hiệu trưởng Đổng.”

Hiệu trưởng Đổng buồn bực thể phát tiết, chỉ thể nín nhịn cảm giác ngột ngạt, khó chịu.

Là một hiệu trưởng học sinh áp chế, thực sự nên, nhưng ông cũng chẳng còn cách nào khác, thế lực của nhà họ Hoắc tại Bắc Thành quá lớn, ông chỉ là một thầy hiệu trưởng của trường trung học tư thục, thực sự đủ can đảm trêu tổ kiến lửa .

“Hiệu trưởng Đổng, ông lợi ích nhưng vẫn tham thanh danh.”

Hoắc Thành chậm rãi : “Cao trung còn một học kỳ nữa là kết thúc, dù ông cắt học bổng của , Cừu Lệ cũng rời . Mấy tháng cuối cùng của lớp 12 là quan trọng nhất. Bắc Thành còn trường học nào thể so sánh với Duật Hi. Dù là chất lượng giáo viên, cơ sở vật chất, môi trường học tập Duật Hi nhận thứ hai thì trường nào dám huênh hoang xếp thứ nhất. Cừu Lệ tên ngốc chẳng lẽ cam tâm trường trung học 12 một lũ đầu trâu mặt ngựa, bất hảo ? Yên tâm. Trang Nguyện tỉnh của ông chạy mấy .”

Hiệu trưởng Đổng cắn răng, trừng mắt với Hoắc Thành: “Cậu căn bản hiểu trò . Cừu Lệ nguồn thu nhập. Học bổng nửa năm chỉ 30.000 tệ, với mức tiêu dùng của Bắc Thành, tính toán thế nào cũng chỉ đủ cơm ăn, áo mặc. Sáu tháng tiền trợ cấp, thằng bé dựa gì để sống?”

Loading...