Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 115: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:12:32
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Môi anh khẽ cong lên: "Hôm qua đã nói rõ, không ai được vượt qua ranh giới, nhưng chị nhìn xem, ai đã lợi dụng đêm khuya sàm sỡ con trai nhà lành."

"Tớ không biết gì cả, không biết thì không có tội." Cô không còn mặt mũi nào nhìn anh, chỉ vùi đầu vào chăn.

Cừu Lệ xoay người, khinh bỉ: "Lý lẽ của kẻ cướp."

"Cậu ra ngoài, tớ phải thay quần áo."

Cừu Lệ rời giường, mở tủ quần áo, lấy một chiếc quần jean và áo thun đưa cho cô: "Tạm thời mặc cái này, về trường rồi đổi lại."

Nói xong, anh đi thẳng ra ngoài, không quên khóa cửa.

Khương Vũ nhìn từng cử chỉ của anh như hiểu rõ suy nghĩ của cô.

Có bạn trai như thế, còn mong gì hơn.

Khương Vũ nhanh chóng thay quần áo. Quần áo của anh hơi rộng so với cô, nhưng không quá kỳ quái, ngược lại còn mang phong cách hip hop năng động, trẻ trung.

Cừu Lệ ra ngoài mua bánh bao, hâm nóng sữa, luộc trứng gà, nhanh chóng bày ra một bữa sáng đầy đủ.

Khương Vũ cảm thán: "Không ngờ bữa sáng của cậu lại tinh tế như vậy."

"Tớ ít khi ăn sáng." Cừu Lệ hờ hững: "Vì cậu lần đầu ngủ cùng tớ, tớ phải chăm sóc cậu tỉ mỉ, bữa sáng đầy đủ dinh dưỡng là không thể thiếu."

"Ai ngủ với cậu!!!"

"Tớ nói ngủ cùng, nghĩa đen." Cừu Lệ ngồi đối diện, bóc một quả trứng gà cho cô: "Nhìn xem, rõ ràng là thiếu nữ ngoan ngoãn, sáng sủa, mà trong đầu toàn suy nghĩ đen tối."

Khương Vũ: ...

Cô biết mình không cãi lại được, nên dứt khoát im lặng.

Cừu Lệ bóc xong trứng gà, bỏ vào đĩa đẩy đến trước mặt Khương Vũ, hỏi: "Giường của tớ dễ chịu chứ?"

"Cũng được, nằm một lúc là ngủ thiếp đi."

"Vậy hoan nghênh lần sau ngủ thêm lượt nữa."

Cô nghiến răng: "Cứ chờ đấy."

Cừu Lệ cười tươi: "Mong chờ mỗi đêm."

...

Chiều hôm đó, Ôn Luân vừa ra khỏi lớp vũ đạo đã thấy Cừu Lệ chờ ở sảnh.

Cừu Lệ cho người ta cảm giác lạnh lẽo, sắc bén, tàn nhẫn, vẻ ngoài của anh cũng gai góc, ngông cuồng.

Nhưng không thể phủ nhận, anh rất đẹp trai.

Ôn Luân biết lý do anh tìm đến, nên đi thẳng đến trước mặt anh, nói: "Sát ngày đổi bạn diễn, tôi đã giải thích rõ rồi, tôi cũng áy náy, cũng xin lỗi đàng hoàng. Nếu cậu cứ muốn gây phiền phức, tôi cũng chịu."

Ánh mắt Cừu Lệ sâu thẳm, nhìn anh.

Ôn Luân hơi né tránh, cố tỏ ra trấn định, nhưng rõ ràng chột dạ, không thẳng thắn như lời nói.

Chỉ có kẻ có ý đồ xấu mới có vẻ mặt này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-115-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

Cừu Lệ lạnh lùng nói: "Điều kiện của cậu là gì?"

"Tôi... tôi không có điều kiện gì." Ôn Luân quay lưng: "Tôi đã nói rồi, do gia đình yêu cầu, bản thân tôi cũng rất áy náy."

"Muốn tôi cúi đầu van xin?" Cừu Lệ trầm giọng: "Tôi có thể xin cậu. Cả chuyện trước kia tôi cũng xin lỗi."

Vì Khương Vũ, anh có thể làm mọi thứ.

Ôn Luân nhìn chàng trai trước mặt, biết hôm nay anh bỏ tự tôn, đến tìm mình đã là một quyết định lớn. Không biết người kiêu ngạo này đã phải dũng cảm đến mức nào.

Anh trầm mặc, rồi nói: "Hai người chia tay đi."

Cừu Lệ siết c.h.ặ.t t.a.y áo.

Anh im lặng thật lâu, không đáp.

"Tôi muốn từ chối Thẩm Ngạo Tinh, nhưng sợ sẽ ảnh hưởng đến hợp tác kinh doanh giữa hai nhà. Nếu chỉ là bạn bè bình thường, e là không đủ sức nặng..."

Cừu Lệ nhìn Ôn Luân, từ ánh mắt né tránh của anh, có thể thấy vẻ chột dạ của kẻ đang lợi dụng người khác.

Hừ, đồ lật lọng giả quân tử.

Bỗng nhiên, Cừu Lệ cười gằn: "Chia tay thì không được."

Mặt Ôn Luân căng thẳng: "Lần biểu diễn này dựa trên quy tắc loại trừ, ai xếp hạng cuối sẽ bị loại."

"Cho nên anh đã sớm biết điều này để uy h.i.ế.p cô ấy."

Nụ cười trên mặt Cừu Lệ rất nhạt, lộ rõ đôi mắt căm ghét, lạnh lùng: "Cần gì nhiều lý do."

"Ở Esmela, mọi diễn viên múa đều nỗ lực hết mình, đó là kết quả của tài năng và khổ luyện. Khương Vũ không còn nhiều thời gian."

Ôn Luân bỏ mặt nạ, ánh mắt sắc như d.a.o đánh giá Cừu Lệ, khi lướt qua đôi giày sạch sẽ của anh, mới nói: "Nếu cậu thực sự muốn tốt cho cô ấy, đừng làm chậm trễ nữa."

Nói nhiều vô ích, Cừu Lệ xoay người bỏ đi.

Ôn Luân đứng sau lưng, không buông tha: "Với gia cảnh của Khương Vũ, vào được Esmela khó khăn thế nào cậu biết chứ. Tôi cho cậu cơ hội chọn lựa, là nể mặt cậu lắm rồi. Nếu không cậu thử hỏi cô ấy xem, cô ấy chọn Esmela hay chọn cậu."

...

Từ chiều đến tối, Cừu Lệ ngồi trong tiệm sách, bực bội muốn phát điên.

"Cô ấy chọn Esmela hay chọn cậu."

Câu nói của Ôn Luân như ma ám bên tai anh.

Cừu Lệ và Khương Vũ từ bạn bè đến yêu nhau. Anh thấy rõ cô yêu ballet đến mức nào. Để vào Esmela, được đứng trên sân khấu ballet chuyên nghiệp, cô đã cố gắng rất nhiều.

Nếu để Khương Vũ chọn, Cừu Lệ không có 1% tự tin.

Anh không giỏi giang, nghèo, mọi chi phí đều nhờ học bổng, lại còn bệnh...

Anh có tư cách gì so sánh với khát vọng cả đời của cô?

...

Khương Vũ luyện lại đoạn « Gisele » mà cô múa đơn.

Loading...