Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 109: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:12:17
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhận được tin nhắn "bùng kèo" của Cừu Lệ, Khương Vũ có chút giận dỗi. Không phải vì cậu không đến, mà vì rõ ràng cậu đã đồng ý, giờ lại đổi ý, uổng công cô trang điểm cả buổi chiều.

Lâm Miểu thấy vẻ mặt hụt hẫng của cô, liếc nhìn tin nhắn rồi nói: "Cậu ấy không đến thì thôi, chúng ta tập luyện vất vả bao lâu, hiếm lắm mới có một buổi tiệc thư giãn, đừng để cậu ta làm ảnh hưởng tới tâm trạng."

"Cậu nói đúng."

Tính khí Cừu Lệ thất thường, bỏ rơi cô giữa chừng cũng là chuyện thường.

Không đến thì thôi, không thể lãng phí công trang điểm, lãng phí chiếc váy này được, cùng lắm thì tối nay cô sẽ đi cùng đám bạn thân vậy.

Tối đến, cô, Lâm Miểu và Mộc Tử Nhàn cùng nhau đến buổi tiệc.

Party do Esmela tổ chức luôn rất náo nhiệt. Lần này vì thời tiết đẹp, trời đầy sao, nên buổi tiệc được tổ chức trên bãi cỏ ngoài trời.

Những vì sao giăng mắc trên ngọn cây, lấp lánh. Trên quầy tự phục vụ bày la liệt rượu, đồ uống và bánh ngọt.

Những cô gái mặc váy dạ hội xinh đẹp đi lại, trông thật vui mắt.

Giữa bãi cỏ có một khu lều sàn nhảy được tạo thành từ dải lụa màu trắng hồng và bóng bay. Rất nhiều cô gái và bạn nhảy đang nhún nhảy theo điệu nhạc.

Tuy chuyên môn của mọi người là ba lê, nhưng vũ đạo của những người biết múa ba lê không chỉ giới hạn ở ba lê. Những điệu nhảy clacket, tango hay waltz... lần lượt được trình diễn.

Lâm Miểu và Mộc Tử Nhàn đã sớm không thể chờ đợi thêm được nữa, họ hào hứng kéo Khương Vũ vào sàn nhảy, xoay tròn theo tiết tấu vui tươi của âm nhạc, ba người cùng nhau nhảy điệu clacket.

Khương Vũ nhanh chóng gạt bỏ cảm giác hụt hẫng, hòa mình vào vũ điệu, tự do thể hiện cùng những người bạn. Cô còn thêm thắt những động tác nhỏ của mình, tạo nên sự thu hút đặc biệt.

Nhiều cô gái khác cũng nhập cuộc, cùng nhau nhảy múa với Khương Vũ.

Bầu không khí nhanh chóng trở nên sôi động.

Cách đó không xa, Bạch Thư Ý mặc váy dạ hội trắng, cầm ly rượu, lặng lẽ tựa vào cột, nhìn Khương Vũ tỏa sáng trên sàn nhảy.

Nụ cười của cô bé, sức lan tỏa của cô bé, và cả khả năng cảm thụ vũ đạo bẩm sinh của cô bé... khiến Bạch Thư Ý nhớ đến người phụ nữ kia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-109-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

Người phụ nữ mà bà ta dù cố gắng đến đâu, cũng không thể sánh bằng.

"Giống cô ta quá."

Tiết Gia Di mặc váy dạ hội đen bước đến, nhìn Khương Vũ trên sàn nhảy, nói: "Cô thấy không, con bé kia nhảy không hẳn là đẹp, cũng chẳng ăn nhập gì. Nhưng nó lại có khả năng thu hút ánh mắt của mọi người, lay động cảm xúc của tất cả mọi người."

Năng khiếu này, như thể đã có từ khi sinh ra, giống như Bộ Đàn Yên vậy.

Sắc mặt Bạch Thư Ý trầm xuống.

"Thế nào, thời gian qua huấn luyện con bé, có khiến nó bớt ngông cuồng đi chút nào không?"

"Tôi đối xử với mọi học sinh công bằng như nhau, yêu cầu nghiêm khắc." Bạch Thư Ý hờ hững nói: "Không giống như ai đó, chỉ thiên vị học sinh cưng của mình."

"Esmela có rất nhiều học sinh, nhưng có mấy người thực sự có thể tỏa sáng trên sân khấu quốc tế? Tôi chọn ra những người xuất sắc để bồi dưỡng đặc biệt, có vấn đề gì không?" Tiết Gia Di khẽ chạm ly rượu vào ly của Bạch Thư Ý, "Ngược lại là cô, cô đối với Khương Vũ, chỉ sợ cũng là 'bồi dưỡng đặc biệt' nhỉ."

Bà ta nhấn mạnh bốn chữ "bồi dưỡng đặc biệt" một cách đầy ẩn ý.

"Tôi không hiểu cô đang nói gì, tôi đối xử với Khương Vũ và Ôn Luân như nhau." Bạch Thư Ý lạnh lùng nói: "Nếu cô nghi ngờ tôi có ý đồ riêng, cô có thể xem camera trong phòng học, xem tôi có giở trò gì không."

Tiết Gia Di quá hiểu tính cách của Bạch Thư Ý, cô ta là một người cầu toàn điển hình, không thể chịu được việc danh tiếng của mình bị tổn hại.

"Nếu phải nói đến đố kỵ, người thực sự đố kỵ Bộ Đàn Yên, phải là cô mới đúng." Bạch Thư Ý nhìn Tiết Gia Di, gằn từng chữ: "Người hãm hại cô ấy không phải là tôi. Trong buổi biểu diễn cuối cùng của cô ấy, người duy nhất từng vào phòng trang điểm của cô ấy, chẳng phải cũng là cô sao?"

Chưa dứt lời, Tiết Gia Di túm lấy tay Bạch Thư Ý, lạnh giọng nói: "Tôi... không! làm! gì! cả! Cái c.h.ế.t của cô ta là một tai nạn. Bác sĩ kết luận là đột tử do làm việc quá sức, đó là sự thật không thể thay đổi!"

Bà ta thừa nhận, tối hôm đó bà ta đã vào phòng trang điểm của Bộ Đàn Yên, nhưng bà ta chỉ muốn...

Và chuyện này, đã khiến bà ta bị rất nhiều người nghi ngờ sau này. Cho đến khi bác sĩ đưa ra báo cáo khám nghiệm tử thi, mới chứng minh được sự trong sạch của bà ta.

Bạch Thư Ý hất tay bà ta ra, nhún vai, "Tôi có nói cô làm gì đâu."

Tiết Gia Di điều chỉnh lại cảm xúc, nhìn Bạch Thư Ý nói: "Còn cô thì sao, chẳng phải luôn là bạn tốt nhất của cô ấy sao, chẳng lẽ cô không nhận thấy cảm xúc của cô ấy bất thường trong thời gian đó sao?"

Loading...