Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Không cần ."
Lâm Vũ Nhu khẽ lắc đầu: "Nghỉ một lát thôi, chúng vẫn còn nhiều thứ mua nữa."
Nàng nhanh chóng mua xong thứ, nhanh chóng cử hành hôn lễ. Có lẽ khi đó, trái tim hoảng loạn và bất an mới thể từ từ bình trở .
Một tay nàng siết chặt lấy cổ tay Thẩm Trường Hách, đầu ngón tay dùng sức đến mức tái nhợt, như thể sợ rằng sẽ rời .
Thẩm Trường Hách liền nắm lấy tay nàng, hết đến khác dịu dàng kể về đám cưới sắp tới, thảo luận những thứ cần chuẩn , cùng những chuyện khi thành .
Hắn thể cảm nhận rõ ràng rằng tâm trạng của Lâm Vũ Nhu thả lỏng hơn ít.
"Chúng thôi." - Lâm Vũ Nhu đặt chén xuống, định dậy.
Bất chợt, tiếng trò chuyện từ gian phòng bên cạnh vọng sang. Dường như một nhóm bước , ồn ào huyên náo.
"Mẹ kiếp, đúng là xui xẻo tận mạng!"
"Ngươi xui gì chứ? Đám còn mất cả mạng trong Lâm phủ kìa. Ngươi thể sống mà rời là may mắn lắm !"
Tiếng bàn ghế va chạm vang lên lạch cạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kiep-truoc-kho-du-roi-danh-chet-nang-cung-khong-ga-nua/chuong-212-ma-u-do-tai-cho.html.]
" ! Phải là bọn họ ch-ết thật oan uổng! Cũng chỉ là đùa giỡn một nữ nhi nhà quan sa sút mà thôi, đây chuyện chẳng chúng vẫn ? đụng trúng nên động !"
"Đó mà gọi là đùa giỡn ? Bọn chúng định bậy ngay tại chỗ, ch-ết cũng đáng! Chỉ chiếm chút tiện nghi chịu, còn lớn chuyện!"
"Xì, các ngươi cái gì chứ!" - Một đột nhiên hạ giọng.
"Chúng ch-ết chẳng oan uổng chút nào. Dám động của Lâm gia, các ngươi nàng là ai ?"
"Ai cơ?"
"Là vị hôn thê của cựu thống lĩnh Cấm vệ quân, cũng là tẩu tẩu của Tứ Hoàng Tử phi! Đừng gi-ết bọn chúng, cho dù diệt cả cửu tộc cũng là lẽ đương nhiên!"
"Đêm đó các ngươi may mắn ngoài uống rư-ợu nên mặt, nếu … hừ, mạng cũng chẳng còn!"
Vài còn kinh ngạc hít một lạnh: "Thật ? Sao chúng từng đến?"
Người nọ khẩy: "Đám tiểu các ngươi thì cái gì! Ta tận mắt chứng kiến đêm đó. Thẩm công tử đến thăm Lâm cô nương, vặn bắt gặp cảnh tượng dơ bẩn . Sắc mặt tái mét, lập tức gi-ết sạch, má-u văng khắp nơi!"
Mọi xong đều rùng , kẻ chậc lưỡi tiếc nuối.
"Nghe ngươi kể , thấy đáng tiếc nhỉ?"