Nàng khẽ thở phào nhẹ nhõm, đúng lúc , Lâm Vũ Nhu ngước lên, ngại ngùng mỉm với nàng.
"Phụ , mẫu ."
Dưới bàn, Thẩm Trường Hách nắm c.h.ặ.t t.a.y Lâm Vũ Nhu, : "Vừa con và Vũ Nhu bàn bạc, chiều nay ngoài mua sắm đồ chuẩn cho đại hôn."
Lâm Vũ Nhu cắn môi, ánh mắt thấp thỏm bất an về phía trưởng bối, chỉ sợ trong mắt họ sẽ lộ sự ghét bỏ hoặc hài lòng.
Thẩm phu nhân chỉ ngây trong thoáng chốc lập tức mỉm : "Đây là chuyện , hai con cứ , thích gì thì mua, hôn lễ cũng sắp đến , sớm chuẩn vẫn hơn."
Thẩm Văn cũng gật đầu tán thành. Lâm Vũ Nhu như trút bỏ tảng đá trong lòng, viền mắt cay cay, vội vàng cúi đầu xuống, sợ rằng nếu kìm nén, nước mắt sẽ trào .
Bữa tiệc diễn suôn sẻ, trong lúc đó, Tiêu Uyên và Thẩm Văn trò chuyện rôm rả, còn Thẩm Trường Hách cùng Lâm Vũ Nhu bàn bạc về những thứ cần mua buổi chiều. Không khí ấm áp, hòa thuận vô cùng.
Sau khi yến tiệc kết thúc, Thẩm phu nhân viện cớ nhớ nữ nhi, dẫn Thẩm An An về viện của .
Ngồi xuống ở chính sảnh, bà dặn dò nha dâng , nhẹ giọng hỏi: "Lâm cô nương gì với con?"
"Không gì ạ."
Thẩm An An chắc mẫu bao nhiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kiep-truoc-kho-du-roi-danh-chet-nang-cung-khong-ga-nua/chuong-211-lay-long-tau-tau.html.]
"Mẫu , Lâm cô nương nàng …"
"Haizz…"
Thẩm phu nhân thở dài nặng nề: "Đứa trẻ đó , chỉ là…"
Thẩm An An im lặng, lắng mẫu tiếp.
"Những chuyện , dù đại ca con với , nhưng cũng ít nhiều…"
Nói trong lòng chút gợn sóng nào là giả, nhưng nhi tử thích, mà bà cũng thật sự thích cô nương đó.
"Hôn kỳ là do đại ca con tự quyết định, nó như , cũng ngăn cản, chỉ cần hai đứa bằng lòng là ."
Ở gia đình quan , sự trong sạch của nữ tử quan trọng. Thẩm phu nhân thể suy nghĩ thấu đáo như thế, thực sự là hiếm .
"Mẫu là đúng . Trước đây tổ mẫu vẫn thường , con cháu tự phúc của con cháu. Đại ca đối với Lâm cô nương tình sâu nghĩa nặng, gì mà thể chấp nhận chứ?"
"Hơn nữa, năm xưa khi Thẩm gia chúng lâm cảnh khốn khó, hề chê bai, ngược còn luôn tìm cách giúp đỡ, đối với đại ca tận tình tận nghĩa. Chúng thể là kẻ vong ân bội nghĩa ."
Thẩm phu nhân gật đầu: "Những gì con , đều hiểu. Ta chủ động nhắc đến chuyện là vì lo lắng đại ca con sẽ canh cánh trong lòng. Dù ... chính mắt nó chứng kiến. Nếu khúc mắc mà vẫn miễn cưỡng thành , thì mới là bất công với cô nương ."