Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Tiêu Trạch ch-ết , Đoan Mộng Mộng cũng ch-ết , cả Chu thị nữa… tất cả đều ch-ết , đều do sắp đặt cả."
"Ngươi , bọn họ ch-ết thê thảm lắm."
Nói đến đây, Đoan Oánh Oánh ôm chặt lấy cơ thể , chậm rãi xổm xuống.
"Là cái loại hy vọng nghiền nát, tuyệt vọng. Ta khiến bọn họ tự tàn sát lẫn …"
Bỗng nàng bật , giọng điệu quỷ dị: "Ha ha ha… Còn Chu thị, lúc ch-ết nàng vẫn cố sức tìm cách cứu Tiêu Trạch. Ta thật hiểu nổi, đối xử với nàng tệ đến thế, tại nàng vẫn cố giúp ? là một kẻ ngu ngốc đến tận cùng!"
"Sau đó, chỉ một d-ao đ-âm ch-ết nàng ."
Nàng đưa tay chạm vết sẹo mặt , giọng chút mơ hồ: "Cuối cùng vẫn còn mềm lòng, đến cả một vết rạch mặt nàng , cũng nỡ để ."
"Hự—"
Bỗng nhiên, nàng ngã xuống đất, lăn lộn trong cơn đau đớn.
"Đau quá… đau ch-ết mất…"
"Khốn kiếp! Sao gi-ết luôn ? Ông tại trực tiếp gi-ết chứ?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kiep-truoc-kho-du-roi-danh-chet-nang-cung-khong-ga-nua/chuong-209-vong-ngoc.html.]
Lửa cháy dữ dội, lan dần đến gần.
Rõ ràng nàng đủ thời gian để chạy thoát, nhưng nàng hề .
Thẩm An An nàng quằn quại đất, đôi môi mím chặt, gì.
"Thẩm… Thẩm An An, lợi hại ? Ta thua kém Đoan Mộng Mộng, đúng ?"
Đoan Oánh Oánh cố hết sức ngẩng đầu lên, khuôn mặt lấm lem tro bụi nhưng ánh mắt vẫn bướng bỉnh.
"Ta thua kém nàng , chỉ là nhà Đoan gia nhầm mà thôi."
Đột nhiên, nàng gào lên.
Dường như sức lực cạn kiệt, nàng ngã ngửa xuống đất, còn động đậy.
"Tất cả bọn họ đều đáng ch-ết. Chính họ giẫm nát hy vọng của , khiến tuyệt vọng… Ta chỉ đơn giản trả mà thôi."
"Những kẻ từng phản bội … tất cả đều đáng ch-ết! Đều ch-ết!!!"
Đoan Oánh Oánh trừng mắt chằm chằm về phía cổng viện.