Kiếp Trước Khổ Đủ Rồi, Đánh Chết Nàng Cũng Không Gả Nữa - Chương 13: Phải Học Cách Tự Bảo Vệ Bản Thân.

Cập nhật lúc: 2025-06-21 22:34:22
Lượt xem: 159

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

...

Khi Thẩm An An trở về phủ, nàng đúng lúc gặp Thẩm Văn từ bên ngoài trở về. Nàng bước lên cúi đầu chào: "Phụ ."

"Ừm."

Thẩm Văn nàng một lượt : "Nghe mẫu con dạo con đang phụ trách việc phát cháo, còn tự tay giúp đỡ."

"Chỉ là lúc rảnh việc gì , chỉ giúp một chút thôi ạ."

Trên khuôn mặt nghiêm túc củaThẩm Văn xuất hiện một nụ : "Có lòng như , hài nhi Thẩm gia chúng nên như thế."

"Phụ đúng." - Thẩm An An đáp.

Phụ nàng trải qua hai triều đại, thể giữ chức Thái úy vì lập phe, mà vì trí tuệ và lòng trung thành. Nếu thì kiếp ông cũng sẽ hổ mà từ chức.

Thẩm Văn nữ nhi, trong lòng cảm thấy hài lòng.

"Phụ mới từ trong cung về ?" - Thẩm An An thấy ông vẫn bộ quan phục liền hỏi.

"Ừ, trong triều vài việc cần thảo luận."

Cả hai phụ tử dọc theo hành lang quanh co.

"Phải chăng là chuyện nước lũ ở phía Nam?" - Thẩm An An bỗng hỏi.

Thẩm Văn dừng , nghiêng đầu nữ nhi, ánh mắt ngạc nhiên: "Con ?"

Thẩm An An cũng , nhẹ nhàng : "Hôm một đợt dân tị nạn đổ về phố Nam Hoa, tật nguyền, già yếu nữ nhân và trẻ nhỏ, đó một đám thị vệ đến đuổi họ . Quản gia đó là chuyện mà quan trong kinh đều ngầm hiểu. Con đoán..."

Nàng kịp hết thì Thẩm Văn đột ngột cắt lời: "Chúng thư phòng ."

Thẩm An An ngậm miệng, theoThẩm Văn, vẻ mặt ông nghiêm nghị, thư phòng ở tiền viện.

Gia nhân dâng lên,Thẩm Văn liền lệnh cho lui ngoài. Ông xuống bàn , chăm chú đứa nữ nhi xa cách nhiều năm của .

"An An, những lời, dù hiểu rõ nhưng cũng giữ trong lòng, khi thể đổi tình hình, con học cách bảo vệ bản ."

Thẩm An An ngạc nhiên, lời của phụ giống hệt những gì đại ca nhắc nhở nàng.

Chỉ điều, khi những lời từ miệng của phụ , luôn chính trực và thẳng thắn, khiến nàng cảm thấy bất ngờ.

Thẩm Văn dường như cảm thấy hổ, cúi đầu xuống: "Phụ dạy con lạnh lùng vô cảm, mà là khi khả năng đổi tình thế, con bảo vệ bản , gì cũng giới hạn."

Thẩm An An ông, một lúc lâu mới nhẹ nhàng hỏi: "Người là ai, quyền lực lớn đến mức phụ cũng e ngại ?"

Phụ của nàng sẽ những việc sai trái xảy gì, trừ khi đó quyền lực to lớn, khiến ông tránh xa.

Truyện edit bởi Nhất Mộng Vân Úy, vui lòng reup mang nơi khác.

Thẩm Văn im lặng một lúc, thở dài: "Trong phủ còn mẫu , con và đại ca con, phụ vẫn lo cho đại cục."

Ông để hai tay lên ghế, cúi đầu, vẻ mặt đau lòng bất lực.

Thẩm An An lập tức hiểu , chắc chắn là một thành viên trong hoàng gia, nếu , với phận Thái úy của phụ , ông thể . Đó tuyệt đối là một gia đình bình thường.

Phụ ngay thẳng, nhưng trải qua nhiều năm trong quan trường, ông hiểu rõ rằng khi lên bảo vệ lẽ , thì cũng nghĩ đến sự an của gia đình.

"Ngay cả… Hoàng tử cũng ?"

Thẩm An An trầm giọng : "Tứ Hoàng tử mặc dù lạnh lùng, nhưng với dân chúng vẫn khá nhân từ, ngay cả cũng thể ?"

Mặc dù thừa nhận, nhưng Tiêu Uyên đúng là một Hoàng tử , sinh trong hoàng gia, sống trong sự xa hoa, nhưng ít nhất cũng thực hiện trách nhiệm của .

Thẩm Văn há miệng, cuối cùng thở dài: "An An, hoàng gia phức tạp, đơn giản như con nghĩ. Hoàng thượng tuy yêu thương Tứ Hoàng tử, nhưng một tay che trời, ông còn coi trọng đại cục."

"Không một vị quân vương nào nghi ngờ, Hoàng thượng ghét nhất là tranh giành, đấu đá, Tứ Hoàng tử thể can dự, để tránh gây xung đột."

Vậy là, thực sự là một Hoàng tử.

Thẩm An An cảm thấy tay ướt đẫm mồ hôi lạnh, trách bọn quan sai dám hành động ngang ngược như , dường như Hoàng tử chống lưng.

Hoàng thượng ghét tranh đấu, nếu Tiêu Uyên can thiệp thì chắc chắn sẽ khiến Hoàng thượng nghi ngờ và bất mãn.

Càng quyền lực cao thì càng thích xem kịch ? Thẩm An An lạnh: "Ngay cả dân thường đều , trong hoàng gia tranh đấu khốc liệt, Hoàng thượng liệu nghĩ rằng chỉ cần thể hiện mặt ông , thì các Hoàng tử của ông sẽ thật sự hòa thuận, ái ?"

Thẩm Văn nhíu mày, liếc nữ nhi một cái: "Nói linh tinh, ngoài phòng sách nhắc đến một lời nào, nhớ ?"

"Vâng."

Thẩm An An vội vàng cúi chào.

"Con chỉ là một nữ nhi, chỉ cần vui vẻ sống vô ưu vô lo, đừng quan tâm đến những chuyện chính trị ."

Thẩm An An gật đầu, lúc nàng ngoan ngoãn.

"À đúng , hôm nay cô mẫu con nhắc đến chuyện hôn sự của con, trong lòng con thực sự nghĩ thế nào? Phụ cần để thể giúp con quyết định."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kiep-truoc-kho-du-roi-danh-chet-nang-cung-khong-ga-nua/chuong-13-phai-hoc-cach-tu-bao-ve-ban-than.html.]

"Con ."

Thẩm An An trực tiếp trả lời. Thẩm Văn ngạc nhiên, thậm chí chút tin tai : "Tứ Hoàng tử tài năng xuất chúng, cả văn lẫn võ đều giỏi, chắc chắn sẽ nhiều danh vọng và phú quý hơn nữa, là phu quân mà các cô nương trong thành đều ao ước, con thật sự ?"

Đây là đầu tiên ông nữ nhân lấy Tiêu Uyên.

"Phụ mới hoàng gia phức tạp ? Không lẽ phụ con gả qua đó để tranh giành với đám nữ nhân khác ?"

"Đương nhiên là ." - Thẩm Văn .

Ngoài những dựa hoàng gia, thì gia đình nào gả nữ nhi ổ sói để chịu khổ, ông chỉ ngạc nhiên vì nữ nhi từ chối hôn sự với Tứ Hoàng tử.

"Phụ hiểu , chỉ cần con , ai thể ép buộc con . Cô mẫu con sẽ tự đến tìm phụ chuyện."

"Đa tạ phụ ." - Thẩm An An tươi, mắt cong .

Nàng nghĩ về kiếp , hiểu ngu ngốc đến thế.

Thẩm Văn nàng tươi, nhưng sắc mặt dần trở nên kỳ lạ.

Nha đầu , lẽ mấy năm ở Giang Nam trong lòng? Ông hỏi nhưng nuốt câu hỏi miệng. Thôi, nữ nhi lớn, hỏi vẻ hợp, đành để thê tử ông hỏi .

"Không việc gì thì về phòng nghỉ ngơi ."

"Vâng, con đây."

Thẩm An An chào rời , nhẹ nhàng khép cửa .

Đi trong vườn, nàng ngẩng đầu bầu trời xanh thẳm, thở dài một .

Phụ đúng, khi khả năng thì chỉ thể tự bảo vệ , ngay cả Thái úy cũng bó tay, một nữ nhân trong hậu viện như nàng thể gì ngoài việc nắm giữ vận mệnh của bản trong nửa đời còn .

"Cô nương, về ?"

Mặc Nhiễm đang sắp xếp đồ đạc, đầu thấy Thẩm An An thì vui mừng.

"Phu nhân gửi đến vài bộ váy và trang sức cho bữa tiệc ngày mai, đúng lúc cô nương về, thể lựa chọn."

Thẩm An An liếc những bộ váy và trang sức lấp lánh, sắc mặt bình thản: "Ngươi tự chọn , chỉ cần mắt là ."

Mặc Nhiễm ngạc nhiên, cúi đầu chiếc hộp đựng đồ.

Nữ nhân ai cũng thích trang phục và trang sức ? Sao cô nương nhà vẻ thiếu hứng thú thế ?

"Ta mệt, ngủ một chút, các ngươi lui ."

"Vâng."

Mặc Nhiễm thu xếp đồ đạc lui ngoài.

Thẩm An An ghế mềm, ngủ mà cố gắng nhớ những gì xảy trong bữa tiệc ngắm hoa cúc ở kiếp .

Nàng thực sự tiếp tục cãi vã với đám cô nương nữa, đang nghĩ cách để tránh xa họ ngày mai.

Một lúc , mí mắt nàng bắt đầu nặng trĩu, thể kiểm soát và ngủ .

Ngày hôm , sáng sớm, Thẩm phu nhân phái đến giúp đỡ: "Phu nhân đầu tiên cô nương tham gia tiệc, sợ Mặc Hương và Mặc Nhiễm chút sơ suất, mất lễ nghi, nên đặc biệt phái lão nương đến giúp một tay."

"Ừ."

Có sự giúp đỡ của Thẩm phu nhân,Thẩm An An cần lo lắng gì nữa, chỉ việc theo họ thôi, vì nàng yêu cầu gì đặc biệt về việc trang điểm, chỉ cần gọn gàng, lịch sự là đủ.

Trương ma ma nàng trở nên xinh như tiên nữ hạ phàm, đội những món trang sức quý giá nhất lên đầu để thể hiện phận của nàng.

Thẩm An An cảm thấy thoải mái, liền xoay cổ một chút: "Trương ma ma, chỉ là một bữa tiệc thôi mà, cần khoa trương như , chỉ cần đơn giản một chút là ."

"Cô nương hiểu ."

Trương ma ma : "Cô nương mới từ Giang Nam trở về, thể lo rằng những cô nương kiêu ngạo sẽ ý kiến. Bộ trang sức là do Hoàng hậu đây ban cho phu nhân, nó tượng trưng cho sự quý giá và danh dự, như thì khi họ mở miệng, cũng sẽ nghĩ kỹ một chút."

Thẩm An An chiếc gương đồng, thấy bộ trang sức hoa mẫu đơn dát vàng đầu , sang trọng và lộng lẫy, thật sự và nổi bật, nhưng chỉ một điểm nặng.

Ở kiếp , mẫu nàng đồng ý để nàng tham gia tiệc, vì nàng từng thấy bộ trang sức .

Trương ma ma lấy từ trong hộp một hộp son, dùng ngón tay nhẹ nhàng chấm một chút son đỏ, thoa lên môi củaThẩm An An.

Làn môi vốn xinh nay càng trở nên rực rỡ hơn.

"Đẹp lắm, cô nương đang ở độ tuổi hoa nở, nên như thôi."

Trương ma ma khỏi cảm thán, sắc như , may mà sinh trong gia đình quyền quý, nếu là gia đình thường thì thể sẽ gây tai họa.

Thẩm An An dậy gương, đôi môi đỏ như son nhẹ nhàng cong lên.

Trương ma ma tài giỏi trong việc phối đồ, trang sức lộng lẫy kết hợp với chiếc váy dài màu đào đơn giản, thanh nhã tôn lên vẻ quý phái, hề vẻ khoa trương, phô trương.

Thẩm An An bỗng cảm thấy choáng váng, nhớ bao lâu nàng cảm nhận sự rực rỡ như

Loading...