Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Kịch Bản Không Dành Cho Ta - 2

Cập nhật lúc: 2025-05-11 07:03:10
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LLgFn4wT7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 2: Nhân Vật Chính Có Kim Bài Miễn Tội

Sau khi được người giúp việc thay cho một bộ váy bó sát màu đỏ rực, Tần Vân Thư (Vân Thư) bước ra khỏi phòng với một cảm giác nặng nề. Bộ váy này, theo trí nhớ mơ hồ của cô, chính là thứ mà Tần Vân Thư "nguyên bản" thường mặc để quyến rũ nam chính Lục Trạch – một nỗ lực ngu ngốc và vô ích, chỉ khiến cô ta càng trở nên đáng ghét hơn trong mắt hắn.

"Mình sẽ không lặp lại sai lầm của cô ta," Vân Thư thầm nhủ, cố gắng giữ cho vẻ mặt bình tĩnh. "Nhưng trước khi thay đổi kịch bản, mình cần phải hiểu rõ tình hình hiện tại."

Theo trí nhớ của Tần Vân Thư, cô ta và Lục Trạch vốn là thanh mai trúc mã, nhưng Lục Trạch chưa bao giờ yêu cô ta. Anh ta chỉ coi cô ta là em gái, thậm chí là một kẻ phiền phức luôn bám theo anh ta. Tình yêu đích thực của Lục Trạch là An Dao, một cô gái ngây thơ, tốt bụng và xinh đẹp, người đã chiếm trọn trái tim anh ta ngay từ lần đầu gặp mặt.

Tần Vân Thư, vì ghen tị và ích kỷ, đã bày đủ mọi trò hèn hạ để chia rẽ Lục Trạch và An Dao, nhưng tất cả đều thất bại. Cô ta không chỉ không thể giành được trái tim của Lục Trạch, mà còn tự biến mình thành một kẻ phản diện đáng ghét trong mắt mọi người.

Hiện tại, theo dòng chảy của cốt truyện gốc, Tần Vân Thư đang chuẩn bị thực hiện một kế hoạch tàn độc để hãm hại An Dao trong một dự án hợp tác giữa hai công ty. Kế hoạch này không chỉ gây tổn thất lớn cho công ty của An Dao, mà còn khiến cô ta bị sỉ nhục và mất mặt trước công chúng.

"Kịch bản ngu ngốc," Vân Thư lẩm bẩm, nhếch mép cười khẩy. "Lợi dụng tình cảm cá nhân để phá hoại công việc, Tần Vân Thư đúng là hết thuốc chữa."

Khi Vân Thư đến tập đoàn Lục Thị, cô được dẫn thẳng đến phòng làm việc của Lục Trạch. Anh ta đang ngồi sau chiếc bàn làm việc bằng gỗ gụ, khuôn mặt lạnh lùng và nghiêm nghị. Anh ta không ngước lên nhìn cô, chỉ lạnh lùng nói:

"Cô đến đây làm gì?"

"Em đến để bàn về dự án hợp tác với công ty An Thị," Vân Thư cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh, không để lộ bất kỳ cảm xúc nào.

"Tôi không có gì để nói với cô. Mọi việc đã được quyết định rồi," Lục Trạch nói, giọng điệu lạnh như băng.

"Nhưng em nghĩ rằng kế hoạch hiện tại có một vài lỗ hổng. Nếu chúng ta tiếp tục triển khai nó, có thể sẽ gây ra những hậu quả nghiêm trọng," Vân Thư nói, cố gắng thuyết phục anh ta.

Lục Trạch ngước mắt lên nhìn Vân Thư, ánh mắt đầy nghi ngờ. "Cô đang nói cái gì vậy? Cô tưởng mình là ai mà dám nghi ngờ kế hoạch của tôi?"

"Em chỉ muốn tốt cho công ty thôi," Vân Thư nói, cố gắng kìm nén sự tức giận trong lòng.

"Cô đừng giả vờ nữa. Tôi biết cô đang nghĩ gì. Cô chỉ muốn hãm hại An Dao thôi đúng không?" Lục Trạch nói, giọng điệu đầy khinh bỉ.

Vân Thư cảm thấy như có một lưỡi d.a.o đ.â.m vào tim cô. Cô biết rằng trong mắt Lục Trạch, cô luôn là một kẻ xấu xa và ích kỷ. Cô không thể giải thích, không thể biện minh. Bởi vì trong câu chuyện này, cô đã được định sẵn là một nhân vật phản diện.

"Anh nghĩ sao thì tùy anh," Vân Thư nói, giọng điệu lạnh lùng. "Nhưng em vẫn sẽ làm những gì mà em cho là đúng."

Nói xong, Vân Thư quay lưng bước ra khỏi phòng làm việc của Lục Trạch. Cô cảm thấy một sự bất lực vô cùng lớn. Cô không thể thay đổi cách nhìn của Lục Trạch, không thể ngăn chặn kế hoạch hãm hại An Dao. Bởi vì mỗi khi cô cố gắng phản kháng, một thế lực vô hình sẽ "điều chỉnh kịch bản" để cô làm theo nguyên tác.

Ví dụ, khi cô cố gắng nói ra sự thật về những lỗ hổng trong kế hoạch hợp tác, cô đột nhiên cảm thấy cổ họng mình nghẹn lại, không thể phát ra lời. Khi cô cố gắng rời khỏi Lục Thị, đôi chân cô như bị trói chặt, không thể nhấc lên.

"Đây là cái quái gì vậy?" Vân Thư lẩm bẩm, cảm thấy vô cùng hoang mang và sợ hãi. "Mình không thể kiểm soát được hành động của mình sao?"

Đúng lúc đó, điện thoại của Vân Thư rung lên. Cô nhấc máy, giọng nói ngọt ngào của An Dao vang lên:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kich-ban-khong-danh-cho-ta/2.html.]

"Vân Thư tỷ tỷ, tỷ đang ở đâu vậy? Em muốn mời tỷ đi ăn trưa."

Vân Thư nhếch mép cười khẩy. "An Dao, cô đang giả vờ ngây thơ với ai vậy? Cô không biết rằng tôi đang lên kế hoạch để hãm hại cô sao?"

Nhưng lời nói vừa thốt ra khỏi miệng, Vân Thư đã cảm thấy hối hận. Bởi vì đây không phải là những gì mà cô muốn nói. Cô muốn vạch trần bộ mặt thật của An Dao, muốn cho mọi người thấy rằng cô ta không phải là một cô gái ngây thơ và tốt bụng như vẻ bề ngoài.

Nhưng cô không thể. Bởi vì kịch bản đã được viết sẵn. Cô không có quyền thay đổi nó.

"Vân Thư tỷ tỷ, tỷ đang nói gì vậy? Em không hiểu," An Dao nói, giọng điệu đầy ngạc nhiên và bối rối. "Em chỉ muốn làm bạn với tỷ thôi."

"Được thôi. Vậy thì chúng ta đi ăn trưa đi," Vân Thư nói, giọng điệu mỉa mai. "Nhưng tôi e rằng cô sẽ không nuốt trôi đâu."

Trong suốt bữa trưa, An Dao liên tục tỏ ra quan tâm và thân thiện với Vân Thư. Cô ta hỏi han về công việc và cuộc sống của Vân Thư, cố gắng tạo ra một bầu không khí vui vẻ và thoải mái.

Nhưng Vân Thư không hề cảm động. Cô biết rằng tất cả chỉ là một màn kịch. An Dao đang cố gắng lợi dụng cô, đang cố gắng khiến cô mất cảnh giác để có thể dễ dàng hãm hại cô hơn.

"Cô đang diễn kịch giỏi thật đấy, An Dao," Vân Thư nói, giọng điệu lạnh lùng. "Nhưng tôi không phải là khán giả của cô."

An Dao sững người, khuôn mặt trở nên tái mét. "Vân Thư tỷ tỷ, tỷ đang nói gì vậy? Em không hiểu."

"Cô không cần phải giả vờ nữa. Tôi biết tất cả," Vân Thư nói, giọng điệu đầy khinh bỉ. "Cô đang lên kế hoạch để hãm hại tôi đúng không?"

"Không... không phải như vậy," An Dao lắp bắp, cố gắng biện minh. "Em không bao giờ làm như vậy với tỷ."

Nhưng Vân Thư không tin. Cô đã chứng kiến quá nhiều sự giả dối và lừa lọc trong thế giới này. Cô không thể tin vào bất kỳ ai, kể cả An Dao.

"Tôi sẽ không để cô hãm hại tôi," Vân Thư nói, giọng điệu kiên quyết. "Tôi sẽ trả lại tất cả những gì mà cô đã gây ra cho tôi."

Nói xong, Vân Thư đứng dậy và rời khỏi nhà hàng. Cô biết rằng cuộc chiến của cô chỉ mới bắt đầu. Cô phải tìm cách phá vỡ kịch bản, phải thay đổi số phận.

Nhưng làm thế nào? Cô không có quyền lực, không có tiền bạc, không có sự ủng hộ của bất kỳ ai. Cô chỉ là một nhân vật phụ trong một câu chuyện cẩu huyết.

"Mình phải tìm ra cách," Vân Thư thầm nhủ, ánh mắt lóe lên một tia quyết tâm. "Mình sẽ không để bản thân mình bị tiêu diệt một cách vô ích."

Khi Vân Thư trở về nhà, cô cảm thấy một sự mệt mỏi vô cùng lớn. Cô nằm vật xuống giường, nhắm mắt lại.

"Mình phải làm gì đây?" Cô lẩm bẩm, cảm thấy vô cùng hoang mang và bất lực.

Đúng lúc đó, một giọng nói kỳ lạ vang lên trong đầu cô:

"Ngươi muốn thay đổi số phận của mình sao?"

 

Loading...