Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Không Biết Xem Bói Thì Không Phải Là Đầu Bếp Giỏi [Huyền Học] - 76

Cập nhật lúc: 2025-02-22 02:41:37
Lượt xem: 14

Không nhìn thấy, tại sao lại không nhìn thấy? Phùng Kiện gấp loạn cả lên. Nếu bị phân xác, vậy cô bé này chắc hẳn không phải là thủy thủy quỷ túm Đóa Đóa xuống sông.

Tạ Khiêm siết chặt thanh kiếm gỗ đào trong tay, một chân cậu ấy đặt trên viên gạch, chân kia lơ lửng không dám chạm đất, tạo thành tư thế Kim kê độc lập. Phó Vãn chỉ đứng nhìn như xem khỉ biểu diễn.

Tạ Khiêm có chút bối rối nói: "Mặc dù cô bé không phải con ma nước gây hại hôm qua, nhưng cô là tu sĩ chính thống mà lại dám nuôi lệ quỷ áo đỏ ư?" 

Phó Vãn nhìn chằm chằm vào mắt Tạ Khiêm, như muốn nhìn thấu cậu ấy, cô khẽ bấm ngón tay, bật cười khẩy: "Chi bằng cậu nên đi dạy dỗ sư phụ thờ cúng ác quỷ của mình trước đi."

Toàn thân Tạ Khiêm cứng đờ, khuôn mặt tuần tú của cậu ấy xen lẫn sắc trắng xanh, cảm giác vô cùng xấu hổ như bị người ta phơi bày tất cả. Cô... làm sao cô biết được?

Sư phụ của cậu ấy quả thật đang nuôi dưỡng một con ác quỷ, chuyện này ngoài cậu ấy ra, không ai biết cả.

Quỷ Mẫu ở chợ ma ra lệnh treo thưởng lớn cho đám ma quỷ, tin tức cũng chỉ lưu truyền trong giới lệ quỷ mà thôi, cậu ấy và sư phụ cũng chỉ biết chuyện này thông qua con ác quỷ mà sư phụ nuôi dưỡng.

Mà Phó Vãn chỉ ở Ninh Thành, cách Kinh Thị hàng nghìn dặm, nhưng lại có thể thông qua mối quan hệ thầy trò của cậu ấy tính toán được chuyện bí mật không ai hay biết này.

Toàn thân Tạ Khiêm lạnh toát, một nỗi sợ hãi khó tả lan rộng khắp người, len lỏi vào từng ngóc ngách, từng mạch m.á.u sâu thẳm trong cơ thể. Cậu ấy không thể đoán được tu vi của Phó Vãn cao đến mức nào, nhưng cậu ấy biết rằng ắt hẳn cao hơn mình.

Tạ Khiêm nhận thấy ánh mắt kinh ngạc của Phùng Kiện và những người khác, trong lòng cậu ấy có chút hụt hẫng.

Sư phụ của cậu ấy nuôi dưỡng ác quỷ, cậu ấy có tư cách gì ở đây mà lớn tiếng chất vấn Phó Vãn? Nhưng, nhưng sư phụ nuôi dưỡng ác quỷ là có nguyên nhân. Nhưng Tạ Khiêm biết, người ngoài chỉ quan tâm đến kết quả mặc kệ quá trình, họ chỉ biết rằng người sư phụ mà cậu ấy kính trọng nhất, thân là Thiên sư lại âm thầm nuôi dưỡng ác quỷ, từ nay danh tiếng bao năm của sư phụ sẽ tan biến mắt...

Cậu ấy là đồ đệ, thật có lỗi với Sư phụ.

Phó Vãn nhìn đồng hồ, lười biếng đứng dậy: "Tôi đi bán hàng kiếm tiền đây. À, nếu tiểu Thiên sư Tạ có hứng thú, không bằng đến bờ sông xem ai mới là con ma nước đã hại Đóa Đóa?"

Cái lạnh trong lòng Tạ Khiêm vẫn chưa tan đi, Phó Vãn thậm chí còn biết cả tên của cậu ấy.

"Nhóc ở nhà trông nhà, chị... xin lỗi, hơi mạnh tay một chút." Phó Vãn vỗ đầu Thu Thu, không biết có phải hơi mạnh quá không mà lại khiến đầu Thu Thu rơi xuống đất, cái đầu ấy quay về phía Tạ Khiêm, đôi mắt căm phẫn nhìn chằm chằm cậu ấy, khiến Tạ Khiêm rùng mình sợ hãi. Đoàn Đoàn lại bình thản cúi người nhặt đầu từ trên đất lên, lắp ráp lại cho Thu Thu.

Phùng Kiện và những người khác nhìn Đoàn Đoàn biểu diễn như không có chuyện gì xảy ra, trong lòng ngứa ngáy khó chịu, cảm thấy bất lực vô cùng, muốn xem mà không thể xem.

Đoàn Đoàn nhét con thỏ bông màu hồng vào tay Thu Thu để cô bé chơi, từ khi biết con thỏ bông màu hồng vốn là của Thu Thu, Đoàn Đoàn không còn muốn Thu Thu trả lại con thỏ cho Đóa Đóa nữa.

Phó Vãn nắm tay Đoàn Đoàn, chậm rãi bước về phía cửa lớn: "Nhường đường." 

Đương nhiên Phùng Kiện và những người khác nhường đường, Phó Vãn dắt con trai đi xuống lầu mà không ngoảnh lại, thậm chí còn không thèm đóng cửa. Tạ Khiêm nhìn vào trong nhà, con lệ quỷ áo đỏ nhỏ đang ôm con thỏ bông màu hồng ngồi trên ghế sofa nhìn chằm chằm cậu ấy, cậu ấy đành phải lặng lẽ ra ngoài.

Thật kiêu ngạo! Phó Vãn kiêu ngạo quá đáng!

Cô cứ thế thoải mái phô bày lệ quỷ nuôi trong nhà cho cậu ấy xem, như thể khẳng định cậu ấy hoàn toàn không có cách nào.

Chưa ra đòn nào nhưng đã khiến cậu ấy nhục nhã đến cùng cực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-biet-xem-boi-thi-khong-phai-la-dau-bep-gioi-huyen-hoc/76.html.]

Lúc đó Tạ Khiêm có chút hoang mang, sư phụ nói cậu ấy là thiên tài tu hành hiếm có trăm năm, bao năm qua chưa từng chịu thất bại như vậy. Tất cả bọn họ rời khỏi nhà họ Phó, Phùng Kiện còn đóng cửa giúp cô, Phó Vãn đã nắm thóp được bọn họ.

Tạ Khiêm đeo kiếm gỗ đào, cằm la bàn nhanh bước xuống lầu, đám người Phùng Kiện lập tức đi theo, xuống đến dưới lầu thì gặp Dương Chân Vinh và Đóa Đóa vừa về nhà.

Hôm nay Dương Chắn Vinh đưa Đóa Đóa đi tìm thợ may, trả gấp ba tiền yêu cầu may xong một chiếc chăn tam hợp trong ngày, nên mới về trễ như vậy.

Dương Chấn Vinh nhìn thấy, đều là người quen.

Anh ấy do dự hỏi: "Các anh cảnh sát đến đây có việc gì không?" Phùng Kiện cười cười: "Không có gì, đến hỏi một số chuyện thôi. Chúng tôi còn việc, không làm phiền nữa."

Bọn họ đi ra khỏi cổng khu dân cư, xa xa nhìn thấy bóng người mảnh mai dưới ánh đèn đường.

Phó Vãn dắt Đoàn Đoàn, bên cạnh là một bà lão bảy tám mươi tuổi còng lưng gù gù đang vất vả đẩy xe bán thức ăn vặt.

Tạ Khiêm nhìn bà lão một lúc rồi thu hồi tầm mắt, lẩm bẩm: "Bờ sông?" 

Nếu là ma nước bị c.h.ế.t đuối ở sông Ninh Thành, thì toàn bộ sông Ninh Thành là lãnh địa của nó, nó có thể lần quất khắp nơi trong lòng sông, chỉ cần ma nước trốn xuống đáy sông, tu sĩ bình thường khó mà bắt được nó.

Lúc này cậu ấy đến có lẽ còn không nhìn thấy được bóng của ma nước. Chỉ là... Phó Vãn nói vậy... vậy thì đi xem thử.

Tạ Khiêm quay người đi về hướng sông Ninh Thành, đám người Phùng Kiện cân nhắc một chút rồi cũng đi theo.

"Thiên sư Tạ, không biết sư phụ cậu từ môn phái nào?"

Tạ Khiêm nói: "Không phái nào, nhưng sư phụ của tôi là đệ tử ngoại môn của Thiên Cực Huyền Môn."

Chỉ một lát sau, bọn họ đã đến chỗ cây hòe già, cây hòe tinh nằm yên không chịu dậy, như thể tay chân đã đứt đoạn.

Sau khi Đoàn Đoàn được hướng dẫn đã thao tác thành thạo, chỉ một lát sau cậu bé đã bắt đầu buổi livestream đầu tiên với ID "Đoàn Đoàn và quây ăn của mẹ". Đoàn Đoàn vẫn nhớ lời hẹn với Triệu Dương, nên đã chia sẻ buổi livestream cho Triệu Dương ngay lập tức.

Chỉ một lát sau đã có khán giả vào xem, thấy một bé trai tròn trịa vô cùng đáng yêu, lập tức sáng mắt lên.

[Bé con thật dễ thương, nhan sắc cao quá.]

[Livestream của trẻ vị thành niên? Nền tảng không cho phép trẻ em livestream đâu! Tài khoản sẽ bị cắm đấy.]

Đoàn Đoàn không biết nhiều chữ, cậu bé ngoan ngoãn thực hiện phần giới thiệu bản thân đã được chuẩn bị từ trước, vô cùng rụt rè: "Chào các cô chú anh chị, cháu tên là Đoàn Đoàn. Đây là gian hàng livestream món ngon của mẹ cháu, cháu là trợ thủ đắc lực của mẹ."

"Nếu mọi người cũng thích món ăn mẹ nấu, hãy đến đây thưởng thức nhé." Đoàn Đoàn xoay camera, một bóng người trắng muốt lọt vào tầm nhìn của người xem.

[Cái quái gì? Đây là mẹ? Bán hàng rong? Hôm nay bán cơm rang... Đây không phải là "Nữ thần cơm rang" sao? Nhan sắc quá đỉnh!]

[Người phụ nữ xinh đẹp này hình như là người đã di chuyển trên mặt nước nhẹ như chim vậy hôm qua, tôi biết ngay là cô ấy sẽ đến đây để livestream kiếm tiền mà, lưu lượng khổng lồ, ai lại chẳng muốn?]

[Cô có phải là cô gái xinh đẹp hôm qua không? Cô có thể chia sẻ bí quyết đi lại trên mặt nước như đi trên mặt đất bằng không?]

Loading...