Cô thậm chí còn thể hiểu nổi cô em tư đang gì.
Cô …
“Chị cả, lúc nào rảnh chị cũng học chị ba . Chị ba bây giờ chẳng sống ? Trước đây cuộc sống của chị ba cũng y như , nhưng từ khi chị trở nên mạnh mẽ, chị xem nhà rể ba còn dám bắt nạt chị nữa ?”
Chị ba, Trì Ngọc Lan.
Cô kết hôn cách đây hai năm, cũng gả với sính lễ cao.
Người đàn ông cưới cô là một gã bợm rượu, cứ uống rượu là đánh vợ, nhưng khi tỉnh thương vợ. Vì , cuộc sống của Trì Ngọc Lan trong gia đình đó khổ sở.
Ly hôn cũng , sống cũng nổi, cô còn mang thai, càng thể ly hôn.
Thế là, cô phát điên.
Đã để cô sống yên, thì tất cả đều đừng sống yên nữa.
Một ngày nọ, cô ngoài mua thuốc chuột, bỏ độc cả nhà chồng.
Nếu thuốc chuột đó là giả, lẽ cả nhà c.h.ế.t hết. nhà đó cũng hành hạ thảm, tất cả đều viện.
Từ hôm đó, cả nhà đó ai dám gì Trì Ngọc Lan nữa, ngay cả rể ba, uống rượu cũng dám lên cơn say.
“Chị cả, em mong chị mua thuốc chuột g.i.ế.c cả nhà đó, em chỉ mong chị thể ngẩng cao đầu, để cuộc sống của và các con hơn một chút.”
Trì Ngọc Song im lặng, lọt tai .
Còn hai đứa trẻ, lúc đang ngoan ngoãn một bên, và dì tư chuyện.
Kẹo chúng để túi, dám ăn, cất giữ như báu vật.
Chúng để dành, ăn từ từ.
“Cái đồ tiện nhân , còn dám lười biếng. Ngoài bận rộn cả, mày thì trốn ở đây. Mau cút ngoài cho tao!”
Đang chuyện thì cửa phòng đá tung.
Người đến là Trì. Bà giận dữ xông phòng của hai chị em.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-toi-va-ban-than-cung-xuyen-vao-kich-ban-phim-cau-huyet/chuong-38.html.]
Thấy cả hai đang đó ngoan ngoãn, ngọn lửa giận dữ trong lòng bà càng bùng lên.
“Sao, bây giờ gan càng ngày càng to đấy ? Mày còn dám trốn việc! Trì Ngọc Song, tao cho mày thể diện quá , ?”
Thấy cái tát của Trì sắp giáng xuống, đầu tiên, Trì Ngọc Song phản kháng.
Cô lùi một bước, khiến Trì đánh trượt.
Lúc , đừng là Trì, ngay cả Trì Ngọc Song cũng sững sờ.
“Được lắm Trì Ngọc Song, mày còn dám né ! Xem tao đánh c.h.ế.t mày ! Tao đánh c.h.ế.t mày!”
Bà giơ tay lên tát, , Trì Ngọc Song né, chịu trọn vài cái tát.
Trì Ngọc Nhan chút thể chịu nổi. Cô giả vờ vững, thực chất là cố ý ngã Trì.
“Ôi, ơi, đỡ con với, chân con trẹo , ngã xuống thế thì chân con tàn phế mất.”
Mẹ Trì trợn tròn mắt, sợ con gái đè trúng.
Bà lùi về phía , nhưng còn chỗ nào để lùi. Trì Ngọc Nhan cứ thế ngã đè lên Trì.
Ngay lập tức, bà kêu “Oái!” một tiếng thảm thiết, kinh động trong phòng khách và ngoài sân.
“Chuyện gì thế?”
Giọng Trì Kế Tổ càu nhàu vang lên, nhưng thấy .
Ngược , Trì Ngọc Dao, chị hai và Trì Ngọc Lan chạy nhanh nhất, chứng kiến cảnh tượng mắt.
Hai kinh hãi, nhanh chóng tiến lên, tách hai , nhưng Trì Ngọc Nhan nhe răng, kêu đau chân, khiến họ dám động đậy.
“Tránh , để .”
Bóng dáng cao lớn của Cố Diên Chu bước cửa, thấy chuyện gì xảy .
Anh mím chặt môi, sắc mặt khó coi.
Hai chị em tránh đường, Trì Ngọc Nhan ngã lòng đàn ông.
Trì Ngọc Nhan tỏ vẻ tủi : “Anh Diên Chu, em… em cố ý. Anh thể với đừng đánh em ?”