Khi Bông Tuyết Trắng Xuyên Về Thập Niên - Chương 96: Chia tay
Cập nhật lúc: 2025-11-15 03:18:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thật , chính xác mà , trẹo lưng thì cách nào khiến vợ hài lòng.
Không cách nào cái chuyện đó thì dĩ nhiên cách nào cho vợ sướng .
- Và như cũng nghĩa là cách nào sinh con.
Cho nên cũng sai. Hoàng Khải Dân gãi đầu, mặt đỏ bừng như gan heo luộc .
Chu Diễm chau mày phản bác: "Hoàng Cầu Đản, còn dám tung tin đồn nhảm. Anh chính là tung tin đồn nhảm, sinh con là chuyện của phụ nữ, liên quan gì đám đàn ông chúng ?"
Hoàng Khải Dân coi thường : "Chu tiêu chảy, nhảm, đàn ông thì phụ nữ sinh con? Anh từng thấy cô gái nào kết hôn mà sinh con ?"
Chu Diễm: "..."
- Hình như cũng lý.
Sau khi Ôn Như Quy ngạc nhiên thì hồn: "Bác sĩ với chuyên thể sinh con, chắc chứ?"
Chu Diêm tới đây thì cũng chợt đe : " , Hoàng Cầu Đản, cũng bác sĩ, cảm thấy nhất ngày mai chúng tới hỏi bác sĩ ."
Hoàng Khải Dân ngứa răng: "..."
2 cái tên kiến thức . Hoàng Khải Dân cảm thấy quyền uy của nghi ngờ thì nối cáu.
Thật , ý biểu đạt chính là trẹo lưng thì ảnh hưởng tới sự vui sướng của vợ.
- Nếu câu lọt tại của bác sĩ thì đúng là mất mặt.
Do đó, để bảo vệ quyền uy của , cũng để cho 2 họ hiểu chuyện sớm, một chút, Hoàng Khải Dân tới chỗ gác cổng dẫn 2 chú ch.ó .
Chu Diễm chú ch.ó thì càng hoang mang: "Hoàng Cầu Đản, dẫn 2 chú ch.ó đây gì?"
Ôn Như Quy cũng tỏ mơ hồ.
Hoàng Khải Dân hừ một tiếng: "Mở to đôi mắt của 2 mà cho rõ.".
2 chú ch.ó , một đực một cái, bây giờ là mùa xuân, vạn vật hồi sinh đúng lúc là mùa giao phối của động vật. 2 chú ch.ó đến gần , lập tức trạng thái kích tình nóng bỏng, ch.ó đực bổ nhào lên ch.ó cái, đó bắt đầu trở thành máy đóng cọc.
Ôn Như Quy và Chu Diễm ngẩn . Thời đại nhiều nuôi chó, cũng ít ch.ó lang thang đường. Tuy 2 từng thấy ch.ó nhưng thấy chúng chuyện .
Chu Diễm trùng to mắt: "Hoàng Cầu Đản, chúng... chúng đang gì thế?"
Hoàng Khải Dân đỏ mặt: "Đang sinh con, , đúng, đang sinh ch.ó con."
Ôn Như Quy: "..."
Chu Diễm: "..."
Thật đây vẫn là vấn đề của thời đại . Không những ảnh để xem mà cũng sách giáo d.ụ.c về phương diện . Giữa cha và bạn bè càng đề cập giáo d.ụ.c giới tính.
- Cả 2 đột nhiên như mở một thế giới mới.
Hoàng Khải Dân tiếp tục đỏ mặt phổ cập cho 2 : "2 , nếu con ch.ó đực trẹo lưng, nó còn thể ?"
Chu Diễm lắc đầu, đó vô thức dùng ánh mắt đồng tình sang Ôn Như Quy.
Ánh mắt đó dường như đang : Người em, hãy nén thương.
Ôn Như Quy: "..."
Hoàng Khải Dân phổ cập tất, dẫn 2 chú ch.ó ngoài nhưng tụi nó vẫn xong, dính mà còn phiền thế . Chó cái đau đến mức hét lên, âm thanh thê lương.
Viện trưởng Trang Chính Huy đúng lúc ở gần đó, thấy tiếng hét nên lập tức chạy đến. Ánh mắt của vài giao , bầu khí im lặng vài giây.
Hoàng Khải Dân: "Viện trưởng, chuyện như ông nghĩ , ông giải thích..."
"Giải thích cái rắm!"
Viện trưởng Trang dùng một lời khó mà giải thích và ánh mắt sang 3 bọn họ: "Rốt cuộc mấy đang gì ? Giữa ban ngày bạn mặt kéo 2 chú ch.ó tới để xem... Mấy đúng là... mấy nữa."
Ôn Như Quy: "..."
Hoàng Khải Dân: "..."
Chu Diễm: "..."
- 3 đỏ mặt như tôm luộc, hết đường chối cãi. là ngượng.
Kể từ khi giành hạng nhất trong khả năng nấu nướng, việc kinh doanh của tiệm ăn ngày càng hẳn lên. Nhất là khi đổi tiệm ăn, bất kể là trang trí địa điểm, xem phong thái và đẳng cấp hơn .
Rất nhiều mời khách hoặc của cơ quan đơn vị ngoài ăn đều sẽ cố tình đến tiệm cơm Đông Phong để ăn. vì bản chất của tiệm cơm Đông Phong tiệm ăn nhà nước, nguồn cung hạn chế, đồ bán hết thì bán nữa.
Tới giờ thì đóng cửa, thật sự hạn chế trong việc phát triển doanh . Điều đáng khen duy nhất là các gói gia vị bán nhiều.
Lúc Đồng Tuyết Lục đưa ý tưởng bán thịt bò viên, đó vì chuyện tham gia cuộc thi nên trì hoãn , thêm nhiều chuyện khác xảy , cô cũng đề cập chuyện .
bây giờ cô một suy nghĩ mới, cô đang nghĩ thể nhân danh chính phủ thành lập một xưởng chế biến nhỏ, đó bán đồ khắp đất nước.
Tuy cô định trong doanh nghiệp nhà nước, nhưng bây giờ chút thành tích, 1 là thể tích lũy kinh nghiệm, 2 là thể thúc đẩy kinh tế, 3 là cũng thể để ấn tượng mặt các nhà lãnh đạo.
Sau nếu cô kinh doanh đơn lẻ thì đường sẽ càng dễ hơn. Chỉ là mở một nhà máy thì chuyện dễ dàng, một bộ phận thương mại cũng chắc thể đưa quyết định. Chuyện thể còn cần cha của Tiểu Cửu giúp một tay.
Khoảng thời gian , cô và Tô gia cũng mấy thiết. Mặc dù 2 bên vẫn luôn giữ liên lạc nhưng quá với . Dù gì Tô Việt Thâm tuổi tác cao, nếu họ quá thiết với , chừng sẽ lời bàn tán . dù thì cô cũng là ân nhân của Tiểu Cửu, mối quan hệ cắt đứt .
Còn về cách nào đề cập chuyện mở nhà máy, cô vẫn suy nghĩ kỹ càng. Vì bây giờ cô tâm trạng nên tạm thời gác chuyện sang một bên và tiếp tục sách.
Cô tận dụng triệt để thời gian , học hết sách của lớp 10. Bây giờ bắt đầu học sách của lớp 11. Cô ghi chép thuộc lòng, một nhân viên thỉnh thoảng tới giọng thuộc lòng bài văn của cô, trong lòng chợt khâm phục quản lý Đồng hơn. Lên đến vị trí vẫn quên học hành, chẳng trách thể thăng chức nhanh đến thế.
- Chính vì cô chuẩn kỹ càng và năng lực vượt trội.
Mạnh Thanh Thanh và Ngô Lệ Châu nhận nhiều lời động viên, nhưng trong lòng họ vẫn còn nghi ngờ. Thế là lúc ăn trưa, 2 bèn nỗi nghi ngờ của : "Quản lý Đồng, tại cô vẫn học sách giáo khoa cấp 2 cấp 3 ? Lẽ nào cô học trường Đại học Công Nông Binh ?"
Nếu bạn càng biểu hiện trong đơn vị của thì cơ hội giới thiệu trường Đại học Công Nông Binh.
Đồng Tuyết Lục lắc đầu: " định trường Đại học Công Nông Binh. cảm thấy chúng dành quá nhiều thời gian cho việc học ở trường, nhưng một khi ngoài việc thì chúng quên hết kiến thức học. Vậy há chẳng lãng phí thời gian và tâm tư trong nhiều năm qua ?"
"Còn nữa, như , cơ hội là dành cho chuẩn . Lỡ như một ngày nào đó xuất hiện một cơ hội sẽ cần dùng những kiến thức , cô xem, chuẩn thì thể nắm bắt, là mấy chuẩn thì chộp cơ hội."
Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi
Mạnh Thanh Thanh và Ngô Lệ Châu đồng thanh lên tiếng: "Đương nhiên là quản lý, Đồng ."
Đồng Tuyết Lục gật đầu: "Nếu 2 hiếu đạo lý , bình thường rảnh thì cả 2 cũng thể học những kiến thức đây."
Cơ hội sẽ đến cuối năm, Mạnh Thanh Thanh và Ngô Lệ Châu đều là học sinh, nghiệp cấp ba, tư cách tham gia thi trường cao đẳng.
Ngoài , Tiểu Điền nghiệp cấp 2, nếu chăm chỉ học tập thì cũng thể tham gia thi trường cao đẳng. với lượng tri thức của , chỉ sợ là khó mà thi đậu.
Mạnh Thanh Thanh và Ngô Lệ Châu , hôm cũng mang sách vở đến tiệm ăn để học. Vì đều tập trung chuyện học hành nên càng thời gian rảnh để nghĩ tới chuyện đấu đá lẫn .
Buổi trưa, Phương Tĩnh Viện tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-bong-tuyet-trang-xuyen-ve-thap-nien/chuong-96-chia-tay.html.]
"Tuyết Lục, qua vài hôm là sinh nhật , ăn mừng với cô, còn tiện thể dẫn đối tượng của tới mắt cô."
Nói tới đây, 2 gò má của Phương Tĩnh Viện như thoa son, vẻ mặt ngượng ngùng.
Đồng Tuyết Lục quen thấy cô mở miệng ngậm miệng đều dùng từ ngữ thô tục để dọa đối tượng xem mắt sợ mà . Thấy dáng vẻ cô thế , cô cứ cảm thấy lạ lẫm: "Thật cô chỉ ăn món ngon nấu chứ gì? Xem đối tượng của cô chắc cũng chỉ là tiện thể mà thôi."
Đôi mắt hí của Phương Tĩnh Điện mang theo ý : "Tuyết Lục, cô đúng là quá thông minh, chuyện gì cũng qua mắt cô."
Đồng Tuyết Lục suy nghĩ : "Được , hôm đó là Chủ nhật, cô tới nhà ."
Phương Tĩnh Viện cảm động cô: "Tuyết Lục, tại cô đàn ông? Nếu cô là đàn ông, xác định là sẽ cần đối tượng hiện tại của !"
Đồng Tuyết Lục trợn to mắt cô . Phương Tĩnh Viện thì điện thoại reo, Đồng Tuyết Lục qua thì chợt doạ một phen.
"Chú Tông, chú thở sâu nào, lúc nãy chú mới gì ạ?"
Chú Tông: "Tuyết Lục, Như Quy thương ở lưng khi ở căn cứ. Bây giờ chú và tư lệnh sắp tới căn cứ, cháu ?"
Đồng Tuyết Lục chau mày: "Có nghiêm trọng lắm ạ? Làm mà thương thế?"
Chú Tông: "Nghe là tủ đè lên lưng, bây giờ cách nào nhúc nhích, chú qua chăm sóc vài hôm."
Đồng Tuyết Lục : "Cháu cũng ."
Chú Tông: "Vậy cháu ở tiệm ăn chờ bọn chú là , lát nữa chú và ông cụ lái xe qua tiệm ăn đón cháu."
Cúp máy xong, Đồng Tuyết Lục với trong tiệm ăn, đó mua bánh ngọt và sủi cảo trong tiệm ăn, nhờ họ lát nữa nấu mấy món .
20 phút , xe của Phác Kiến Nghĩa tới. Đồng Tuyết Lục lên xe, thấy dáng vẻ lo lắng của ông cụ Ôn, cô nhíu mày thật chặt. Trong lòng cô bỗng dưng hồi hộp. Lẽ nào Ôn Như Quy thương nghiêm trọng? Thậm chí trong đầu của Đồng Tuyết Lục nghĩ tới kiểu như liệt nửa , nét mặt cũng trở nên tái nhợt.
Ông cụ Ôn để ý đến vẻ mặt của Đồng Tuyết Lục. Ông cụ nhận tin, của Ôn Như Quy thể sẽ theo chồng về Bắc Kinh. Một khi họ trở về, phụ nữ chắc chắn sẽ đến tìm , ông cụ thể để cuộc sống yên tĩnh hiện nay phá vỡ.
Ông cụ đang suy nghĩ mới thể ngăn họ về Bắc Kinh. Ông cụ Ôn cứ xị mặt , ngờ vẻ mặt của dọa Đồng Tuyết Lục phập phồng lo sợ suốt dọc đường .
Tới căn cứ.
Đồng Tuyết Lục đến ký túc thì thấy Ôn Như Quy giường, chăn đắp kín chỉ để lộ cái đầu, đột nhiên trong đầu cô "ầm" một tiếng. Anh thật sự bại liệt ư?
- Nếu thật sự liệt, kiếp của Ôn Như Quy coi như tong.
Trước khi cô xuyên sách, y học vẫn cách cho liệt lên . Nếu Ôn Như Quy thật sự liệt, cô sẽ nhẫn nại chăm sóc cả đời ?
Ôn Như Quy Đồng Tuyết Lục, trong đầu cũng tầm một tiếng, câu của Hoàng Khải Dân ngừng vọng : "Anh cách nào sinh con . Anh cách nào sinh con ."
Ông cụ Ôn thấy dáng vẻ như thế, ông cụ đau lòng vô cùng: "Cháu là chuyển đồ thì cứ chuyển, để cái tủ đè lên ?"
Chú Tông bên cạnh cũng tỏ thương xót, lấy đồ mà ông mang tới , xem bình nước của Ôn Như Quy còn nước , bạn như con .
Phác Kiến Nghĩa chớp mắt và : "Anh mau chóng khoẻ , lát nữa còn chuyện bàn bạc với nữa."
Ôn Như Quy hiểu ý. Tuy Phác Kiến Nghĩa lắm lời, nhưng công việc, cha cũng trong đơn vị, hơn nữa họ đều là dễ gần.
Nếu Tiêu Uẩn Thi và Phác Kiến Nghĩa ở bên , chắc thầy cũng thể yên tâm.
Ông cụ Ôn càm ràm một lúc, thấy Đồng Tuyết Lục cơ hội chuyện với Ôn Như Quy, thế là ông dậy kéo Phác Kiến Nghĩa ngoài, để gian cho 2 .
Đồng Tuyết Lục xuống ghế bên cạnh, tâm trạng phức tạp: "Anh đừng nghĩ nhiều, dưỡng thương cho tử tế, sẽ nhanh chóng khoẻ thôi."
Ôn Như Quy cô chau mày: "E là khoẻ ."
Mấy ngày nay, lưng của đau, cử động một chút là đau đến toát mồ hôi lạnh, dậy cũng chứ đừng nhắc đến chuyện động tác giống chú ch.ó đực .
Đồng Tuyết Lục mím môi: "Anh đừng quan như thế, lẽ sẽ kỳ tích xuất hiện mà."
Vẻ mặt của Ôn Như Quy tái nhợt: "Tuyết Lục, như , thật sự lỡ dở chuyện của em. Lần cầu hôn em, cứ coi như từng xảy . Sau em hãy tìm đối tượng hơn..."
Trái tim của Đồng Tuyết Lục như bóp nghẹt.
- Lúc nãy cô chắc nhẫn nại để chăm sóc cả đời .
Lúc , sự lưu luyến và khó chịu dâng trào trong lòng: "Như Quy, yên tâm cho dù liệt, em cũng sẽ chê ."
Đợi cải cách mở cửa, cô nhất định sẽ tập trung kiếm tiền, đó nước ngoài chữa bệnh cho , dùng cách chữa trị nhất để giúp hồi phục. Nếu thật sự nữa, thì mời nhân viên điều dưỡng chuyên nghiệp tới chăm sóc .
Ôn Như Quy ngơ ngác: "... Anh liệt."
Nghe , tới lượt Đồng Tuyết Lục đơ : "Anh liệt, khoẻ , còn chia tay với em?".
Có một sự hổ thoáng qua gương mặt : "Anh... thể sinh con , dở dang đời em."
Ánh mắt của Đồng Tuyết Lục "vèo" qua bộ phận nào đó , 2 mắt mở to.
- Lẽ nào tủ đè lên vị trí đó?
Ở khách sạn, 2 hôn đắm đuối, cô thể cảm nhận vật đó của in dấu lên .
- Hình dáng đó... khả quan.
- Bây giờ cô còn kịp tận hưởng khoái cảm, chỗ đó của xong ư?
Trong lòng của Đồng Tuyết Lục dâng lên một nỗi tiếc nuối khó thành lời: "Bác sĩ như ? Anh chắc chắn là ư?".
Trên gương mặt trắng trẻo của Ôn Như Quy hiện lên đỏ ửng: "Bác sĩ , do lưng của nhúc nhích , đồng nghiệp như thì sẽ ảnh hưởng chuyện sinh con."
Đồng Tuyết Lục chớp mắt: "Khoan , là chỉ thương ở lưng mà thôi, những nơi khác thương ?"
Ôn Như Quy gật đầu.
Đồng Tuyết Lục càng cảm thấy gì đó sai sai: "Đồng nghiệp của với , kể đầu đuôi ngọn ngành chuyện cho em ."
Tuy Ôn Như Quy cảm thấy chuyện hôm đó khiến thấy ngượng ngùng, nhưng chuyện chắc chắn giải thích rõ ràng với Đồng Tuyết Lục. Cho nên, đỏ mặt kể bộ chuyện xảy ngày hôm đó cho cô .
Sau khi xong, dấu chấm hỏi đen kịt hiện lên mặt của Đồng Tuyết Lục:?
Cô Ôn Như Quy ngây thơ nhưng cô ngây ngô đến mức . Tuy nhiên, nghĩ thời đại cũng thiếu việc giáo d.ụ.c giới tính, nhớ tới dáng vẻ ngốc nghếch và đáng yêu của những thiên tài vật lý trong "The Big Bang Theory", cô cũng thể hiểu .
(*) The Big Bang Theory: một sitcom Mỹ sáng lập bởi Chuck Lorre và Bill Prady, cả hai đều nhiệm vụ là sản xuất điều hành của chương trình cùng với Steven Molaro.
Đồng Tuyết Lục dịu dàng : "Anh yên tâm, cho dù thì em cũng ghét bỏ ."
Ôn Như Quy cảm động trong lòng: "..."
Thật , chia tay hơn ai hết, nhưng thật sự vì mà lỡ dở chuyện của cô.
Đồng Tuyết Lục lộ vẻ ngượng ngùng: "Lúc em nuôi , nếu thắt lưng của đàn ông , thể để phụ nữ ở phía ."
Ôn Như Quy: "..."