Khi Bông Tuyết Trắng Xuyên Về Thập Niên - Chương 151: Mưu tính
Cập nhật lúc: 2025-11-15 15:52:24
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đặng Hồng xoay , chuyện bên ngoài cho Đồng Tuyết Lục.
Đồng Tuyết Lục thì giật .
Bởi vì ở trong sách, Đồng Chân Chân là nữ chính, hầu như hề nhắc tới chuyện của Ôn gia, chú Tông càng cho nên cô đời chú Tông nhận con của .
Chẳng qua nếu như tìm tới thì tất nhiên thể đuổi .
Cô suy nghĩ một chút : "Làm phiền quản lý Đặng sắp xếp cho bọn họ 2 vị trí ở lầu, chuẩn một ít thức ăn, cứ là đợi khi bữa tiệc kết thúc sẽ dẫn bọn họ gặp chú Tông. Còn nếu bọn họ dám gây rắc rối thì mời đến đồn công an uống ."
Đặng Hồng gật đầu: "Được, ngay."
Đặng Hồng năng lực quản lý, một lát , tiếng động ồn ào bên ngoài dừng .
Đợi Đồng Tuyết Lục vị trí, Ôn Như Quy tiến gần hỏi: "Làm ?"
Hơi thở ấm áp của phả bên tai cô khiến cô run lên, tai ửng đỏ.
"Bên ngoài 2 tự xưng là con trai và con dâu của chú Tông, em kêu quản lý Đặng giải quyết, chuyện cứ đợi đến khi bữa tiệc kết thúc ."
Phía đối diện, chú Tông đang khuyên ông cụ Ôn uống ít rượu một chút, ông cụ Ôn chê ông phiền nhưng vẫn theo.
Nếu như chú Tông rời khỏi Ôn gia thì lẽ quen nhất chính là ông cụ Ôn.
Ánh mắt Ôn Như Quy rơi vành tai trơn bóng như ngọc của cô, hầu kết khẽ di chuyển lên xuống.
Đồ ăn trong tiệc 100 ngày là Đồng Tuyết Lục tự quyết định, chất lượng cũng do cô tự kiểm tra, khách quý đến chúc mừng đều sôi nổi khen ngợi.
Rất nhiều ngóng giá cả tiệc rượu ở nơi , tuy rằng giá cả đắt nhưng phục vụ và chất lượng thể chê , hơn nữa cũng đủ đẳng cấp, chắc chắn tổ chức tiệc rượu ở đây sẽ mặt mũi.
Mấy khi còn hẹn thời gian đặt tiệc rượu với Đồng Tuyết Lục, quán rượu nhỏ buôn bán lời một khoản.
Đợi khách hết, Đồng Tuyết Lục mới chuyện đó với chú Tông.
Tay chú Tông run lên, suýt chút nữa bóp nát cổ tay ông cụ Ôn: "Tuyết Lục, cô cái gì?"
Ông cụ Ôn đau đến hít khí lạnh: "Bình tĩnh một chút, tiên thả tay !"
Lúc chú Tông mới buông tay ông cụ nhưng dáng vẻ vẫn cực kỳ kích động như .
Đồng Tuyết Lục: "Có 2 tự xưng là con trai và con dâu của chú tới đây, bởi vì đang ăn cơm nên quản lý Đặng dẫn bọn họ xuống lầu ăn cơm."
"Hiện tại bọn họ đang ở phía ?"
"Dạ."
Nghe câu trả lời của Đồng Tuyết Lục, một giây chú Tông biến thành một cơn gió chạy như điên xuống lầu.
2 đứa nhóc sinh đôi thì chị Trần bế 1 đứa, Ôn Như Quy 1 một đứa, cũng nhanh chóng nối gót theo .
Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi
Tim chú Tông đập rộn lên, 2 tay run rẩy.
Năm đó vợ và con trai của ông gặp chuyện may khi ông đang ở trong quân đội, lúc nhận tin tức ở quê quán xảy lũ lụt thì ông vội vàng xin nghỉ phép chạy về, nhưng vẫn chậm một bước.
Lũ lụt phá hủy tất cả thứ, nhà ở còn, ruộng đồng cũng mất, nơi nơi là xác c.h.ế.t thối rữa của gia súc, nhiều lưu lạc khắp nơi.
Ông chạy về nhà trong khủng hoảng, đó thấy nhà cũ lũ lụt cuốn sập, vợ và con trai thì tung tích từ lâu.
Nghe hàng xóm sát vách , bởi vì mưa lớn mấy ngày liên tiếp, nhiều ngôi nhà vững chắc nên ép chuyển , nhưng còn kịp chuyển thì nhà sập, nhiều lũ lụt cuốn , trong đó bao gồm cả vợ và con trai ông .
Nghe xong, ông sợ vỡ mật, tin tưởng chuyện .
Ông tìm kiếm dọc theo dòng sông nhiều ngày, giày cũng rách nhưng sống thấy , c.h.ế.t thấy xác.
Qua nhiều năm như , ông vẫn luôn từ bỏ việc tìm kiếm nhưng hề một chút tin tức nào.
Đến năm nay sắp tròn 20 năm, ông vốn đặt một dấu chấm hết cho chuyện , xây một ngôi mộ cho 2 con, ngờ bọn họ trở về!
- Điều thể khiến ông kích động ?
Đi xuống lầu, chú Tông xung quanh, đó thấy tại một bàn ở trong góc 2 nam nữ tuổi trung niên đang ăn như hổ đói, miệng và tay đều đầy dầu.
Trên bàn nhiều đĩa và bát , lượng thức ăn đến 3-4 bình thường mới hăn hết nhưng vợ chồng bọn họ ăn nhiều như thế, lên đến tận cổ nhưng vẫn hung hăng nhét đồ ăn trong miệng.
- Giống y như quỷ c.h.ế.t đói đầu thai.
Những khác thấy thế đều bày biểu cảm ghét bỏ, hình ảnh trong mắt chú Tông khiến ông đau lòng.
- Nếu như cuộc sống của bọn họ thì thể đói thành dáng vẻ chứ?
Tuy ông vẫn xác định bọn họ là con trai và con dâu của , nhưng nếu thật sự là con trai , hình ảnh khiến trong lòng ông như lên men.
Người đàn ông đối mặt với chú Tông, mặt mũi thì 2-3 phần tương tự với vợ c.h.ế.t của ông .
2 tay chú Tông run rẩy bước qua: "Hải Nhi? Là con ?"
Trong tay đàn ông còn đang cầm một cái đùi gà béo ngậy, ợ một cái : "Con cái gì, hết thịt , ông lấy thêm một ít đây!"
Người đàn ông vênh mặt hất hàm sai khiến, dáng vẻ như ông lớn.
Một màn Đồng Tuyết Lục xuống lầu thấy , lông mày cô khẽ nhíu .
Trong tay phụ nữ cũng cầm một cái đùi gà, cô ngẩng đầu lên, thấy chú Tông đang đàn ông của đầy kích động.
Chỉ thấy đôi mắt tam giác của cô chợt lóe lên, cái chân bàn đá đàn ông một cái.
Người đàn ông "á" một tiếng, định mắng tại đá thì phụ nữ ném đùi gà , dậy bật : "Cha, cuối cùng bọn con cũng tìm cha!"
Giọng của cô the thé sắc bén, giống như âm thanh phát khi móng tay xẹp qua thủy tinh, kích thích màng nhĩ của khác.
Người phụ nữ cũng là cao thủ diễn kịch, nước mắt rơi là rơi, chỉ điều khoa trương, dáng vẻ chẳng giống gặp nhiều năm xa cách mà càng giống như đang tang hơn.
Người đàn ông cũng nhanh chóng phản ứng , ném đùi gà trong tay kích động kêu lên: "Cha, con là Hồ Hải đây!"
Để xác nhận thêm một bước, chú Tông vạch quần áo Hồ Hải, thấy lưng một cái bớt màu đỏ.
Nhìn thấy cái bớt, nước mắt chú Tông lập tức rơi đầy mặt: "Hải Nhi, đúng là con! Những năm cha tìm con thật khổ!"
"Cha, con cũng cực khổ tìm cha, những năm gần đây con trai quá thê thảm!"
Hồ Hải chạy tới, 2 cha con ôm rống.
Tiếng rung trời, hình ảnh cảm động.
Mũi ông cụ Ôn ê ẩm: "Những năm Tiểu Tông cũng dễ dàng."
Tiểu Tông ở bên cạnh chăm sóc ông nhiều năm như , ở trong mắt ông trở thành nhà từ lâu.
Những năm , vốn dĩ ban đầu Tiểu Tông đều tìm kiếm vợ và con trai, dáng vẻ đứa con trai thì vẻ như cuộc sống lắm, cần ông đưa tay giúp đỡ.
Những vị khách khác trong quán rượu còn xem thường 2 vợ chồng Hồ Hải, lúc chuyện xưa đều sôi nổi cảm thán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-bong-tuyet-trang-xuyen-ve-thap-nien/chuong-151-muu-tinh.html.]
Chỉ 2 Đồng Tuyết Lục và Ôn Như Quy biểu cảm gì, bọn họ liếc mắt , đều thấy vẻ tin trong mắt đối phương.
Đồng Tuyết Lục cảm thấy khả năng diễn trò của 2 quá mức, nhất là phụ nữ tên Dương Đông Mai , đáy mắt tràn đầy vẻ tính toán.
Chẳng qua đây cũng là trực giác của cô, chừng 2 thật sự là con trai và con dâu của chú Tông.
Đợi khi mấy chú Tông bình tĩnh thì bọn họ mới qua.
Chú Tông nắm chặt cổ tay của con trai: "Hải Nhi, đây là Tư lệnh Ôn, đây là Như Quy, con còn nhớ rõ ?"
Hồ Hải gật đầu, chuyện khi còn bé, đột nhiên ánh mắt rơi xuống khuôn mặt xinh của Đồng Tuyết Lục, cơ thể lập tức mềm nhũn.
Anh si mê Đồng Tuyết Lục, dáng vẻ cực kỳ hèn mọn bỉ ổi, nước miếng sắp chảy xuống đất.
Ôn Như Quy nhíu mày, tiến lên một bước ngăn cản tầm mắt của .
Hồ Hải chống ánh mắt sâu thẳm của Ôn Như Quy, khắp run lên, chỉ cảm giác một áp lực lớn phóng thẳng đến mặt.
Dương Đông Mai thấy thì đưa tay véo một cái lưng , âm thầm c.ắ.n răng : "Người đàn ông của kiến thức, thấy quan lớn như Tư lệnh dọa sợ. Cha nó, còn nhanh chóng chào hỏi Tư lệnh ?"
Hồ Hải vợ véo một cái, đau đến hít hà: "Chào Tư lệnh Ôn, đúng là hù dọa, cám ơn ông chăm sóc cha nhiều năm qua!"
Ông cụ Ôn là mù, ông còn định sắp xếp cho Hồ Hải một công việc ở Bắc Kinh, xem như là món quà nhỏ cảm ơn Tiểu Tông chăm sóc ông nhiều năm như .
- bây giờ thấy dáng vẻ của đối phương, ông lập tức bỏ suy nghĩ .
"Tiểu Tông, và con trai chuyện với thật , say rượu, về nghỉ ngơi."
Chú Tông vội vàng gật đầu: "Nếu đỡ ông về?"
Ông cụ Ôn xua tay: "Không cần, về cùng mấy đứa Như Quy là ."
Ánh mắt của Hồ Hải khiến Đồng Tuyết Lục buồn nôn nhưng mặt mũi của chú Tông, cô nổi giận.
"Chú Tông, trong nhà đủ phòng ngủ nên tạm thời oan ức con trai và con dâu chú ở khách sạn, chú cầm tiền dùng ."
Nếu như đối phương là trung thực, cô ngại cho bọn họ ở trong nhà .
dáng vẻ của 2 lấm la lấm lét, qua là thành thật.
Trong nhà nhiều trẻ em như , cho dù như thế nào cô cũng sẽ để bọn họ ở trong nhà.
Chú Tông vội vàng xua tay: "Không cần cần, chú tiền."
Ai ngờ ông xong Hồ Hải : "Cha, cha cứ nhận tiền Tuyết Lục , cái là một phần tấm lòng của cô mà."
Anh xong thì qua cầm tiền trong tay Đồng Tuyết Lục, vợ vượt lên một bước.
Dương Đông Mai cầm tiền, trong lòng thầm mắng một câu "hồ ly tinh", mặt : "Cảm ơn cô, chúng nhận ."
Đồng Tuyết Lục lạnh lùng bọn họ, với chú Tông: "Chú Tông, bọn con mang mấy đứa trẻ về nghỉ ngơi , chú cần gì thì cứ nhé."
Chú Tông ngừng "", đắm chìm trong niềm vui nhận con trai, phát hiện chỗ hợp lý.
Rời khỏi quán rượu, sắc mặt Ôn Như Quy trầm xuống: "Sau gặp mặt tên đàn ông nữa."
Anh thấy ánh mắt Đồng Tuyết Lục của , nếu là con trai của chú Tông thì chắc chắn đ.á.n.h cho một cú !
Đồng Tuyết Lục nhíu mày: "Anh nghĩ như thế nào? Em cảm thấy chỗ nào đó hợp lý."
Ông Như Quy "ừ" một tiếng: "Trở về Kiến Nghĩa điều tra một chút."
Đồng Tuyết Lục cảm thấy việc dễ điều tra như , dù thì ở giữa mất liên lạc nhiều năm, đối phương cái gì, bọn họ thể điều tra.
Chẳng qua ở nước ngoài thể kiểm tra DNA, trở về nếu thật sự tra thì cô cảm thấy chỉ thể chọn con đường .
Về đến nhà.
Hôm nay ông cụ Ôn uống nửa chén rượu, lúc về phòng ngủ, dì Trần chăm coi 2 đứa trẻ cả ngày, Đồng Tuyết Lục cũng cho bà về phòng nghỉ ngơi.
2 đứa trẻ ngủ giường em bé màu hồng nhạt, dáng vẻ ngoan ngoãn như 2 thiên thần.
Đặc biệt là Tiểu Nhiễm Nhiễm, ngủ giống như đầu heo nhỏ, 2 gò má hồng hồng, Đồng Tuyết Lục nhịn hôn một cái lên mặt cô bé.
Tiểu Nhiễm Nhiễm mấp máy môi, nhưng tỉnh .
Tiểu Yến Yến đái dầm, đó thấy thoải mái nên lên.
Nhóc con đặc biệt yêu thích sạch sẽ, chỉ cần tiểu thì đổi tã sạch.
Tiểu Nhiễm Nhiễm thì là một nhóc con tham ăn, chỉ cần cho cô bé ăn no thì dễ chuyện.
Ôn Như Quy rửa sạch tay, lấy tã cho con trai, động tác vô cùng quen thuộc.
Thay tã xong, Tiểu Yến Yến nhanh chóng ngủ tiếp.
Đồng Tuyết Lục ngắm con trai và con gái một lúc lâu, xoay đồ ngủ nghỉ ngơi thì thấy Ôn Như Quy nhíu mày.
"Có cơ bắp của co rút ?"
Thuốc đề kháng tinh thần phân liệt gây một tác dụng phụ, cụ thể như nào thì mỗi khác .
Ngay từ đầu tư duy của Ôn Như Quy trở nên chậm chạp, chậm rãi thích ứng thì khá hơn, gần đây cơ bắp xảy ít vấn đề.
Thỉnh thoảng cơ thể của sẽ co rút hoặc đau đớn, mỗi đau đều vô cùng gian nan.
Bác sĩ Trần đây là phản ứng bình thường, chỉ thể dùng cách chườm nóng hoặc mát xa để giảm bớt cơn đau.
Ôn Như Quy an ủi cô: "Em đừng lo, đau."
Đồng Tuyết Lục lời của là để an ủi cô, mỗi lên cơn đau đều hết mồ hôi lạnh khắp cả , thể đau ?
Cô nhanh chóng lấy nước ấm chườm nóng cho , đó giúp mát xa cơ bắp co rút.
Xoa bóp một lúc, đau đớn nơi cơ bắp của Ôn Như Quy mới chậm rãi giảm bớt.
Đồng Tuyết Lục mát xa đến mỏi tay, đang định dậy quần áo thì cơ thể Ôn Như Quy ôm lấy.
Một trận trời đất cuồng, cô đè .
Tư thế , cô , mờ ám bình thường.
Đôi mắt đen như mực của Ôn Như Quy cô, giọng trầm thấp khàn khàn: "Vất vả cho em, tiếp theo đến lượt phục vụ em."
- Ái chà chà!
Đồng Tuyết Lục khẽ nhíu mày: "Vậy phục vụ em như thế nào đây?"
Lỗ tai đỏ ửng, gằn từng chữ một: "Lấy sắc phục vụ em."