Khi Bông Tuyết Trắng Xuyên Về Thập Niên - Chương 110: Khiêm tốn
Cập nhật lúc: 2025-11-15 15:51:41
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe tin , cái lọ sứ trong tay Thái Xuân Lan suýt chút nữa rơi xuống vì cô cầm chắc: "Cái gì cơ chứ? Cô là quản lý ban đầu của tiệm cơm Đông Phong thi hạng nhất thành phố á?"
Đồng nghiệp gật đầu: " , tổng điểm là 500 mà Quản lý Đồng thi tận 494 điếm, ngoài thì môn tiếng Anh cô còn thi 100 điểm, điểm gần như chỉ là hạng nhất ở Bắc Kinh, mà khắp cả nước cũng ai hơn cô ."
Lần đầu tiên khôi phục kỳ thi đại học, đề thi là đề thống nhất quốc. Từng tỉnh và thành phố đều đề thi riêng, nên độ khó của đề thi giống .
theo thống kê thì phổ điểm của các nơi cao lắm, thể hơn 300 điểm là tính là điểm cao , điểm xét tuyển của một tỉnh và thành phố cũng chỉ mỗi 200 điểm.
- Quản lý Đồng thể thi 494 điểm, điểm thật sự là quá xuất sắc !
Một đồng nghiệp khác tới : " lãnh đạo và các giáo sư của Đại học Thanh Hoa và Đại học Bắc Kinh bây giờ đang giành đó. Chưa kể các trường Đại học khác cũng đang nghĩ cách giành . Thì điểm như thế, đúng thật là thiên tài mà!"
Thái Xuân Lan: "..."
- Thiên tài?
Trong ấn tượng của cô thì Đồng Tuyết Lục và cái từ thiên tài tí liên quan gì đến hết, cách đây lâu cô còn mới nhạo cô là đồ ngu .
- Không ngờ là lúc còn tới 3 tháng mà mặt của cô và sưng lên.
Đến khi ăn cơm tối, cô nhịn đem tin bàn cơm.
"Mọi gì ? Đồng Tuyết Lục thi Đại học hạng nhất thành phố đấy, bài thi tiếng Anh của nó còn đạt 100 điểm nữa. Sao con tin chuyện chút nào nhỉ?"
Cô dứt lời, trong phòng khách yên lặng vài giây.
Anh cả Đồng còn quên luôn việc n2 thịt trong miệng , vẻ mặt khiếp sợ : "Em thật ? Đồng Tuyết Lục mà thật sự thi hạng nhất thành phố?"
Từ nhỏ đến lớn trong kỳ thi nào Đồng Tuyết Lục cũng giữ vị trí thứ nhất từ đếm lên của lớp.
- Thế mà cô thể thi đậu đại học á?
- Hơn nữa còn là hạng nhất thành phố.
Đừng là Thái Xuân Lan tin, đến cả cũng tin tại nữa
Thái Xuân Lan gật đầu: "Nghe bảo bây giờ Đại học Thanh Hoa, Đại học Bắc Kinh và mấy trường cao đẳng đại học khác đều đang giành lấy nó. Mọi xem... là nó đề thi ?"
- Một tiếng "rầm" vang lên.
Cha Đồng đập đôi đũa của lên mặt bàn, mặt mày ông sa sầm, quát: "Câm miệng , nếu cô còn bậy nữa thì ngày mai cô ly hôn với thằng hai !"
Mọi đều giật nảy , những lời càng thêm khiếp sợ đến mức dám thở mạnh.
Vẻ mặt Thái Xuân Lan tái nhợt: "Cha, con..."
Cha Đồng nghiêm túc cô : " quan tâm cô suy nghĩ gì, tóm là đem lời của đặt ở đây, nếu cô tìm đường c.h.ế.t thì chạy về nhà đẻ của cô mà tìm, Đồng gia chúng thể giữ loại như cô."
Mặt Thái Xuân Lan lúc đó lúc trắng, : "Con thưa cha, con sẽ lung tung nữa."
Ánh mắt cha Đồng lướt qua những khác: "Tất cả các rõ cho , Đồng gia của chúng thể chịu thêm bất kỳ loại giày vò nào nữa. Nếu các thật sự cho cái nhà thì các ngậm miệng hết cho . Hơn nữa, cho phép ai tìm Đồng Tuyết Lục."
Trong lòng ông cũng hối hận vì lúc hồi đó khi Đồng Tuyết Lục xảy chuyện ông đưa tay giúp đỡ. bỏ lỡ thì cũng bỏ lỡ . Bây giờ mà với cô thì sẽ kêu là mặt dày trơ trẽn.
Ông chuyện như .
Anh cả và 2hai Đồng: "Dạ ba, chúng con rõ."
Trần Nguyệt Linh cũng vội vàng tỏ rõ lập trường của .
Chỉ vẻ mặt của Đồng là hết sức khó coi.
Bà rõ những lời của chồng là đang cho , ban nãy đúng là trong lúc đó bà ý định tìm Đồng Tuyết Lục.
Tuy Đồng Tuyết Lục là do bà sinh , nhưng bà cũng công nuôi cô hơn chục năm, cô dựa đầu mà nhận bà ?
Sau đó khi những lời Thái Xuân Lan , trong lòng bà cũng chút lung lay.
Chẳng qua là ngọn lửa nhen nhóm chồng bà giội một thau nước lạnh dập tắt.
Lúc Ôn gia và Đồng gia còn vui hơn đón Tết.
Ông cụ Ôn khoe một vòng khắp xung quanh Đại viện quân khu mà vẫn thỏa mãn.
Lúc ông cụ cứ như là một con gà trống giành chiến thắng, oai phong hùng dũng ưỡn n.g.ự.c : "Không là khoe gì , nhưng cháu dâu tương lai của thông minh hơn , chỉ kém 6 điểm nữa thôi là điểm tuyệt đối , thành tích như thế con của mấy thể đạt ?"
Mọi : "..."
- Không đạt , đạt .
Ông cụ Ôn thở dài : "Như Quy thông minh lắm mà cháu dâu tương lai của còn thông minh hơn, bây giờ đang lo lắng cho con của 2 đứa chúng nó sẽ còn thông minh tới trời luôn quá."
Mọi : "..."
- Ông là nhất, nhất ông !
Con của Như Quy thông minh tới trời thì tụi tui , chứ còn cụ tới tuổi sắp lên trời thì ở đây ai cũng hết.
Ông cụ Ôn híp cả mắt: "Sáng nay Hiệu trưởng của Đại học Thanh Hoa gọi điện cho , bảo nhất định để cho Đồng Tuyết Lục tới Thanh Hoa học. Tới chiều thì Hiệu trưởng của Đại học Bắc Kinh cũng gọi điện thoại qua , thật là khó cho quá mà."
Mọi : "..."
- Nghe nổi, nổi nữa !
- Càng càng thấy con nhà ngu dốt hết chỗ .
Không chỉ mỗi ông cụ Ôn bên , mà ở quân đội bên Tư lệnh Tiêu cũng khoe khoang đến mặt tươi phơi phới.
"Sao ngài vui vẻ như thế Tư lệnh Tiêu, ngài chuyện gì vui ?"
Vẻ mặt Tư lệnh Tiêu bình tĩnh : "Cũng là chuyện vui gì, chẳng qua là cháu gái thi đậu đại học mà thôi."
"Thi đậu đại học á? Thế thì chúc mừng Tư lệnh Tiêu , là cháu gái ngài đậu đại học nào ?"
Tư lệnh Tiêu: "Còn quyết định , Đại học Thanh Hoa và Đại học Bắc Kinh đều cháu gái của học trường của bọn họ, còn nhờ giúp khuyên bảo cháu nó nữa. là chuyện thể chủ ."
Mọi : "..."
- Hiệu trưởng của Trường Đại học Thanh Hoa và Bắc Kinh tự giành ?
- Cháu gái của Tư lệnh Tiêu cũng quá là trâu bò đấy?
"Cháu gái của ngài thi bao nhiêu điểm Tư lệnh Tiêu? Có thể để cho Hiệu trưởng của Đại học Thanh Hoa và Bắc Kinh tranh giành như thế thì chắc chắn là một nhân tài ưu tú ."
Tư lệnh Tiêu xua tay, ông tiếp tục "khiêm tốn" : "Cũng ưu tú gì , tổng điểm là 500 mà con bé cũng chỉ thị 494 điểm, còn thể cố gắng thêm nữa."
Mọi : "..."
- Như mà gọi là ưu tú gì?
- Cũng chỉ thi 494 điểm ?
- Tư lệnh Tiêu , ngài khoe tiếp , khoe nhiều .
Lúc , Đồng Tuyết Lục đang tiếp đón lãnh đạo của 2 Trường Đại học Thanh Hoa và Bắc Kinh.
Chủ nhiệm ban tuyển sinh của Đại học Thanh Hoa : "Đồng chí Đồng, chỉ cần em bằng lòng đến với Đại học Thanh Hoa của chúng thì em yêu cầu gì cứ việc , chúng nhất định sẽ em hài lòng!"
Chủ nhiệm ban tuyển sinh của Đại học Bắc Kinh tiếp lời: "Đồng chí Đồng, chỉ cần em bằng lòng đến với Đại học Bắc Kinh của chúng thì dù Thanh Hoa cho em điều kiện gì, chúng sẽ cho em nhiều gấp đôi."
Chủ nhiệm ban tuyển sinh Đại học Thanh Hoa: "..."
- Đã gặp qua nhiều hổ, nhưng từng gặp ai hổ tới trình độ .
2 bọn họ bắt đầu cãi um lên, vì thể giành nhân tài mà suýt chút nữa là khô nước miếng.
Tổng là 500 điểm, trong đó 3 môn Toán, Lý, Hoá là điểm tuyệt đối. Chỉ Chính Trị và Ngữ Văn cộng trừ mất 6 điểm, thế môn Tiếng Anh cũng điểm tuyệt đối.
- Đây đúng thật là thiên tài trong thiên tài, Hiệu trưởng giao nhiệm vụ cho bọn họ, nhân tài như thì bằng bất cứ giá nào cũng giành đến tay!
Vẻ mặt Đồng Tuyết Lục đen sì cả , cô : "2 vị chủ nhiệm thể em một câu ạ?"
2 vị chủ nhiệm ban tuyển sinh lập tức ngừng cãi cọ: "Mời đồng chí Đồng cứ ."
Đồng Tuyết Lục : "Lúc thi đại học em ghi danh chuyên ngành Tiếng Anh, thế nên em theo học tại Học viện Ngoại Ngữ ở Bắc Kinh."
Chủ nhiệm ban tuyển sinh của Đại học Thanh Hoa: "..."
Chủ nhiệm ban tuyển sinh của Đại học Bắc Kinh: "..."
- Cái gì cơ chứ? Bọn họ tới khô cả nước miếng luôn mà cuối cùng để cho cái Học viện Ngoại Ngữ lợi á hả?
- Như mà ?
Chủ nhiệm Ban Tuyển sinh Đại học Bắc Kinh: "Đồng chí Đồng, theo học Học viện Ngoại ngữ? là lực lượng giáo viên tiếng nước ngoài tập trung ở Đại học Bắc Kinh và Học viện Ngoại ngữ, nhưng giáo viên của Đại học Bắc Kinh hiển nhiên hùng hậu hơn. Cô thể cân nhắc trường chúng ."
Chủ nhiệm Ban Tuyển sinh Đại học Thanh Hoa: "Đồng chí Đồng, cô lo ở Đại học Thanh Hoa ngành Văn học Nước ngoài ? Vậy thì cô lầm . Vào năm 1965, 1970 và 1974, Đại học Thanh Hoa từng tuyển sinh viên tiếng Anh, tiếng Nhật và tiếng Đức hệ chính quy. Chúng đào tạo nhiều giáo viên ngoại ngữ và phiên dịch viên."
Đồng Tuyết Lục ngây , cô nhớ rõ ngành Văn học Nước ngoài của Đại học Thanh Hoa đến tận năm 1983 mới lập , ngờ hoá từng gián đoạn.
Chủ nhiệm Ban Tuyển sinh Đại học Thanh Hoa thấy cô xao động, nhanh miệng tiếp: "Đồng chí Đồng, chỉ cần cô đồng ý đến trường chúng học. Bây giờ ngành Văn học Nước ngoài của trường chúng thể lập tức khôi phục."
Chủ nhiệm Ban Tuyển sinh Đại học Bắc Kinh: "..."
- là mặt dày hổ.
- Chỉ cần là Trung Quốc thì đều giấc mộng học Đại học Thanh Hoa.
Đồng Tuyết Lục đối phương thế thì tỏ vẻ tình huống điều kiện cho phép sẽ suy nghĩ.
Chủ nhiệm Ban Tuyển sinh Đại học Thanh Hoa thì cực kỳ mừng rỡ, vui vẻ chạy về báo cáo.
Chủ nhiệm Ban Tuyển sinh Đại học Bắc Kinh thì ỉu xìu, cứ bảo Đồng Tuyết Lục hãy suy nghĩ cho kỹ.
- Ai ngờ sự việc đổi bất ngờ.
Tuy Đại học Thanh Hoa giữ nhân tài Đồng Tuyết Lục, nhưng kỳ thi đại học khôi phục. Giảng viên cả nước thiếu thốn, thể vì một cô mà lập tức xây dựng ngành Văn học Nước ngoài .
Hiện tại lực lượng giảng viên ngoại ngữ vẫn tập trung ở 2 cơ sở giáo d.ụ.c bậc cao là Đại học Bắc Kinh và Học viện Ngoại Ngữ Bắc Kinh.
Sau khi Đồng Tuyết Lục suy nghĩ, cuối cùng chọn đến Đại học Bắc Kinh.
- Đối với Đại học Bắc Kinh thì đây quả thực là ánh sáng trong đêm đen.
Vốn nghĩ rằng còn hy vọng nữa, ngờ rằng cuối cùng nhân tài vẫn rơi trường .
- Lãnh đạo Đại học Bắc Kinh vui đến nỗi ước gì thể đốt pháo ăn mừng.
Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi
Sau khi các giảng viên và giáo sư Đại học Bắc Kinh thì lập tức phát động cuộc chiến giành nhân tài.
Giáo sư khoa Toán học: "Bạn học Đồng thi Toán 100 điếm, đến cả câu hỏi thêm cuối cùng cũng giải . Nhân tài như thể đến khoa Toán của bọn ?"
Giáo sư khoa Vật lý: "Bạn học Đồng cũng thi Vật lý 100 điểm. Nghe chồng sắp cưới của cô là nghiên cứu viên Vật lý. cảm thấy cô chắc chắn sẽ đến khoa Vật lý chúng , bọn họ thể đồng vợ đồng chồng."
Giáo sư khoa Hoá học: "Bạn học Đồng cũng thi Hoá học 100 điểm. Khoa Hoá học chúng thiếu nhân tài như thế, cảm thấy cô chắc chắn sẽ đến khoa Hoá học của chúng ."
Viện trưởng khoa Ngoại ngữ: "Các cút xa một chút. Ai mà cướp nhân tài với , sống mới với đó. Bạn học Đồng thi tiếng Anh 100 điểm, đây chính là một nhân tài ngoại giao chân chính!"
Đồng Tuyết Lục tình huống tranh giành cố giữa giáo sư và viện trưởng các khoa trong trường thì chảy mồ hôi lạnh.
- Chỉ cô mới , thật căn bản tài khó dò gì cả.
- Cô thi điểm cao như thế vì bàn tay vàng.
Thành tích của những thí sinh khác cao, cũng cho thấy bọn họ thông minh.
Người thời đại hề ngu ngốc, việc học tập của bọn họ trì hoãn mười mấy năm. Hơn nữa cũng cảnh để học cho nên thành tích mới kém hơn cô.
Một khi bọn họ bước giáo d.ụ.c bậc cao, nhiều trong bọn họ đều sẽ trở thành những nhân tài xuất sắc trong các lĩnh vực.
Mà thật cô cũng thiên phú Toán, Lý, Hoá, nếu bước những chuyên ngành đó, cô chỉ thể cố gắng hết sức để học.
- Đối với điểm , cô cũng tự .
- Vì nên cô kiên quyết chọn ngành tiếng Anh.
Ngoài cô trúng tuyển đại học, Phương Tĩnh Viện và Khương Đan Hồng cũng đậu đại học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-bong-tuyet-trang-xuyen-ve-thap-nien/chuong-110-khiem-ton.html.]
Phương Tĩnh Viện đậu Học viện Điện ảnh Bắc Kinh. Điểm thi của cô đúng điểm trúng tuyển, suýt chút nữa thi .
Khương Đan Hồng thì trúng tuyển Đại học Nông nghiệp Bắc Kinh.
Ngụy Nhiên thiếu 10 điểm nên đậu đại học, tâm trạng trở nên suy sụp.
Sau khi Đồng Tuyết Lục thì cổ vũ tiếp tục cố gắng. Tháng 7 năm nay sắp mở đợt thi đại học thứ 2, thời gian gấp gáp, nếu còn suy sụp thì chỉ sợ đợt 2 cũng đậu.
May là một tính cách kiến nghị, chỉ uể oải 2, 3 ngày tỉnh táo nữa.
Ông cụ Ôn và tư lệnh Tiêu đều tỏ vẻ ăn mừng lớn một phen, nhưng mà Đồng Tuyết Lục từ chối.
Cô thị thành tích cao như thế quá nổi bật , nhiều đều chú ý đến, cô. thật cô cũng là một nhân tài thực lực thật sự, cho nên, vẫn khiêm tốn một chút mới .
Sau khi bàn bạc, bọn họ quyết định chỉ mời những quen đến ăn mừng.
Hôm , Đồng Tuyết Lục nhận điện báo, gọi cô đến bệnh viện kiểm tra sức khoẻ.
Phương Tĩnh Viện và Khương Đan Hồng cũng nhận điện báo, vì 3 hẹn hôm nay sẽ cùng .
Đi bệnh viện, 3 cô dựa theo chỉ dẫn đến quầy dịch vụ nhận mẫu đơn kiểm tra sức khoẻ. Nhân viên công tác bảo bọn họ đưa giấy thông báo kiểm tra sức khoẻ .
2 Đồng Tuyết Lục và Khương Đan Hồng đưa giấy thông báo, còn Phương Tĩnh Viện tìm tới tìm lui phát hiện thấy giấy thông báo đầu.
Cô nôn nóng đến nỗi mặt đỏ bừng: " nhớ lúc khỏi nhà rõ ràng để trong túi quân dụng mà. Sao bây giờ thấy cả?"
Đồng Tuyết Lục: "Cô đừng vội vàng. Tìm kỹ một chút, khi đến bệnh viện từng lấy ?"
Cô sốt ruột trả lời: "Hình như là , mà hình như . nghĩ nối."
- Nghe , cô trợn trắng mắt lên tận trời.
Từ khi trúng tuyển, mấy ngày nay cô đều mang tâm trạng hưng phấn, đây cũng đầu tiên cô việc bất cẩn.
Khương Đan Hồng xoay hỏi nhân viên công tác: "Chào đồng chí, nếu giấy thông báo thì tham gia kiểm tra sức khoẻ ?"
Nhân viên công tác nhăn nhó, bĩu môi : "Nhất định . Không giấy thông báo thì các cô sinh viên ?"
Phương Tĩnh Viện vội đến nước mắt lưng tròng: "C.h.ế.t , c.h.ế.t . Nếu giấy thông báo, sẽ thể kiểm tra sức khoẻ ?"
Quy định ghi rõ khi học đại học nhất định kiểm tra sức khoẻ, bây giờ cô vứt mất giấy thông báo . Cô lo rằng sẽ thi đại học .
Đồng Tuyết Lục nhíu mày: "Chúng ngoài tìm một chút ."
lúc , một đồng chí nữ mảnh khảnh đến: "Có mấy cô đ.á.n.h rơi một tờ giấy thông báo kiểm tra sức khoẻ ?"
Mắt Phương Tĩnh Viện sáng lên: " , đúng . Là rơi. Có cô nhặt giấy thông báo kiểm tra sức khoẻ của ?"
Đồng chí nữ đáp: " nhặt một tờ. Cô xem thử của cô ?"
Phương Tĩnh Viện cầm lấy kiểm tra, vui sướng đến nhảy cẫng lên: "Là của . Cảm ơn đồng chí. còn tưởng hôm nay thể kiểm tra sức khoẻ chứ!"
Đồng chí nữ đó còn mở miệng, cô gái bên cạnh cô cất tiếng oán trách: "Sao em đưa cho cô dễ dàng thế? ít nhiều gì cũng hỏi tên cô , lỡ như giả mạo thì bây giờ?".
Đồng chí nữ khựng một lát, gãi mũi ngây ngô: "Chắc là thể nào. Chuyện như gì ai giả mạo khác chứ?"
Phương Tĩnh Viện vội vàng lấy thẻ công tác và giấy dự thi : " giả mạo. 2 xem, tên Phương Tĩnh Viện."
Đồng chí nữ thấy thì tươi : "Chị họ, em bảo là sẽ ai giả mạo mà."
Người gọi là chị họ mím môi, hé răng.
Vẻ mặt Phương Tĩnh Viện đầy cảm kích, : "Lần thật đúng là ơn cô. , tên là Phương Tĩnh Viện, cô tên gì?"
" tên Tưởng Bạch Huỷ. là sinh viên ngành tiếng Anh, Học viện Ngoại ngữ Bắc Kinh. Còn các cô thì ?"
Phương Tĩnh Viễn thốt lên: "A, trùng hợp như ?"
Tưởng Bạch Huỷ mở to mắt, vẻ mặt ngơ ngẩn: "Chẳng lẽ các cô cũng là sinh viên, ngành tiếng Anh, Học viện Ngoại ngữ ?"
Phương Tĩnh Viện lắc đầu: " , là bạn của . Để cho cô nhé, bạn lợi hại. Cô là thủ khoa Bắc Kinh đấy."
- Tưởng Bạch Huỷ và chị họ cô thế thì đồng loạt hết hồn.
Đặc biệt là Tưởng Bạch Huỷ, cô kích động đỏ bừng 2 má: "Xin hỏi là bạn nào của cô?"
Phương Tĩnh Viện xoay chỉ Đồng Tuyết Lục, vẻ mặt đầy kiêu ngạo: "Đây chính là bạn của . Điểm thi tiếng Anh của cô là 100 điểm đó."
Tưởng Bạch Huỷ dùng ánh mắt si mê Đồng Tuyết Lục: "Trời ạ. Hoá cô chính là đồng chí Đồng. Sáng nay Bắc Kinh một đồng chí nữ thi điểm tối đa, ngờ cô còn trẻ như thế, còn xinh nữa."
Chị họ cô cũng cô bằng vẻ mặt sùng bái, nhưng gì cả.
Phương Tĩnh Viện tiếp tục khoe khoang: "Chắc cô , Tuyết Lục chỉ xinh mà còn học giỏi. Hơn nữa, cô còn nấu ăn ngon. Cô từng đến tiệm cơm Đông Phong ?"
Tưởng Bạch Huỷ gật đầu như gà mổ thóc: "Có qua."
Phương Tĩnh Điện ưỡn n.g.ự.c kiêu ngạo : "Quản lý của tiệm cơm đó chính là Tuyết Lục."
Tưởng Bạch Huỷ hét lên: "Trời ạ trời ạ. đến tiệm cơm Đông Phong ăn 2 . Lẩu Oden và bò viên ở đó thật sự ngon, nhưng lúc đến gặp quản lý tiệm cơm. Hoá là cô."
"Đồng chí Đồng, gặp cô vui. Xin hỏi thể bắt tay cô ?"
Đồng Tuyết Lục: "..."
Dáng vẻ của Tưởng Bạch Huỷ giống như hâm mộ gặp thần tượng đời , dáng vẻ si mê thật sự quá quen thuộc.
mà khi về cảnh cáo Phương Tĩnh Viện một chút, bảo cô đừng tâng bốc cô nữa.
Cô vươn tay bắt tay với Tưởng Bạch Huỷ và chị họ của cô .
Tưởng Bạch Huỷ kích động đỏ mặt: "Về sẽ rửa tay ."
Đồng Tuyết Lục: "..."
Phương Tĩnh Viện và Tưởng Bạch Huỷ càng trò chuyện càng hợp cạ, 2 mới quen mà .
Tính cách của 2 đều tuỳ tiện, hề mưu mô, đều thích , và thức ăn ngon.
- 2 lập tức cho là tri kỷ.
Đồng Tuyết Lục gì, khi kiểm tra sức khoẻ thì ai về nhà nấy.
Đại viện quân khu, Ôn gia.
Lúc mặt ông cụ Ôn còn vẻ khoe khoang như , mà nhíu chặt mày: "Tiểu Tông, tin chính xác ?"
Chú Tông gật đầu: "Chính xác ạ. Cháu của một trong 2 nhà thi đậu Đại học Bắc Kinh, sang năm sẽ đến Bắc Kinh báo danh."
Ông cụ Ôn , sắc mặt càng thêm u ám: "Tiểu Tông, giờ đây chỉ sợ chúng còn ngăn nổi họ nữa."
Khi đất nước bất chợt tuyên bố khôi phục kỳ thi đại học, lúc đó ông cụ nghĩ đến vấn đề .
Khôi phục kì thi đại học là để tuyển chọn và bồi dưỡng nhân tài cho đất nước. Ông cụ dùng thủ đoạn thấp kém để ngăn cản và đối phó với 2 nhà đó, huống hồ gì cũng thể ngăn cản .
- Ông cụ thể cản một , nhưng lẽ nào thể cản cả con cháu đời đời của bọn họ ?
Hơn nữa nếu ông cụ thật sự vươn tay, cũng đồng nghĩa với việc để lộ điểm yếu cho đối phương thấy. Đến ngày nào đó, chừng điểm yếu sẽ trở thành thanh kiếm sắc bén đ.â.m ngược ,
Đất nước khôi phục kỳ thi đại học ông cụ thấy vui mừng, nhưng nghĩ đến việc 2 nhà đó sẽ mượn cơ hội mà trở Bắc Kinh. Ông cụ cảm thấy kìm nén đến hoảng hốt.
- Đồng thời, trong lòng ông cụ còn dâng lên nỗi bất an rõ.
Chú Tông đổ tách nguội rót tách mới: "Tư lệnh, ông cứ yên tâm. Việc lẽ bết bát như ông nghĩ ."
Ông cụ ông thở dài: "Việc gì đến cũng đến thôi."
- mà chỉ cần ông cụ còn sống, ông cụ sẽ cho phụ nữ đó về nữa.
Vốn Đồng Tuyết Lục cho rằng một thời gian nữa mới mua tổ hợp viện yêu thích, ngờ rằng thềm năm mới bất chợt tin tức truyền đến, 3 gian tổ hợp viện bán .
- Cơ hội hiếm nên bọn họ vội vàng xem.
3 gian tổ hợp viện cùng khu vực, cách xa. Trong đó 2 nhà sát vách, là hàng xóm với .
Ôn gia và Ngụy gia vì mua tứ hợp viện gần Tiêu gia mà suýt nữa đ.á.n.h .
- Cuối cùng, ông cụ Ôn giành thắng lợi bằng cách vẻ đáng thương.
Một tổ hợp viện giá tống cộng là 8.000 tệ, 3 nhà tuy rằng tiền nhưng cũng móc tiền tiết kiệm .
- Sau khi Đồng Tuyết Lục giá thì thầm nhủ thật quá hời.
Nếu bản cô tiền, cô nhất định mua một gian để tên lên.
Sau khi mua tứ hợp viện còn sửa chữa một , vì chỉ còn mấy ngày nữa là đến Tết, cho nên bọn họ chỉ thể chờ đến Tết âm lịch mới dọn .
- ông cụ Ôn vẫn vui vẻ vô vùng.
Từ bây giờ là hàng xóm với Tiêu gia, nghĩa là ông cụ thể thường xuyên ăn thức ăn Đồng Tuyết Lục nấu.
- Cứ nghĩ đến là thấy kích động.
Mấy ngày trôi qua, Tết âm lịch năm 1978 cũng đến trong sự mong chờ của .
Trước ngày nghỉ, Ôn Như Quy viện trưởng Trang gọi văn phòng.
Ôn Như Quy: "Viện trưởng, ông gọi đây gì phân phó ?"
Ông ho khan, nâng cốc sứ lên uống một ngụm nước: "Có một nhiệm vụ giao cho ."
Nghe thấy 2 chữ nhiệm vụ, biểu cảm của Ôn Như Quy càng thêm nghiêm túc: "Mời viện trưởng ."
Ông đặt cái cốc sứ xuống: "Nghe vợ sắp cưới của đậu đại học?".
Nghe ông nhắc đến Đồng Tuyết Lục, khuôn mặt biểu cảm của hiện lên vẻ dịu dàng, gật đầu: " . Cô trúng tuyển ngành Ngoại ngữ Đại học Bắc Kinh."
Viện trưởng Trang: "Bây giờ tìm yêu, xem như lên bờ. chắc cũng căn cứ chúng vẫn còn nhiều đàn ông độc , bây giờ họ vẫn còn sống trong nước sôi lửa bỏng."
Ôn Như Quy: "..."
- Không nàng dâu thôi mà, cần mô tả thê t.h.ả.m như thế ?
Viện trưởng Trang: "Nên về ăn Tết hãy đ.á.n.h tiếng với yêu. Khi đến trường Đại học báo danh, nhờ cô giúp để mắt đến những sinh viên nữ yêu, đó thiết lập quan hệ hữu nghị với căn cứ chúng . Cậu cảm thấy thế nào?"
Ôn Như Quy: "..."
- Viện trưởng, ông thấy quá vô liêm sỉ ?
- Sinh viên nữ còn đến trường báo danh, mà ông nghĩ đến việc .
Viện trưởng Trang thấy đáp lời thì thả mồi: "Nếu đồng ý hỗ trợ khuyên bảo, năm cho thêm 5 ngày nghỉ phép."
Đáy mắt Ôn Như Quy sáng lên, cất giọng trầm thấp: "10 ngày."
Viện trưởng Trang: "7 ngày."
Ôn Như Quy: "12 ngày."
Ông giật : "Như Quy, trở nên gian xảo thế từ bao giờ ?"
- Tai đỏ lên, nhưng trả lời.
- Để ở cùng yêu, gian xảo thế nào cũng .
Ông còn cách nào, cuối cùng chỉ thể thoả hiệp: "10 ngày thì 10 ngày. mà chỉ thể tách nghỉ, thể lập tức xin nghỉ 10 ngày liền."
Khóe miệng nhếch lên: " , về nhà sẽ với Tuyết Lục một tiếng."
Sau khi khỏi văn phòng, Chu Diễm mang vẻ mặt như đưa đám đến.
Ôn Như Quy thấy lạ nên hỏi: "Anh thế?"
Chu Diễm thấy là thì suýt nữa bật : "Như Quy, thể !"
Ôn Như Quy: "???"
Chu Diễm: " sinh con !"
Ôn Như Quy: "..."