Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Thập Niên 80: Cùng Chồng Lưu Manh Làm Giàu - Chương 62: Tất Cả Đều Cho Em 1

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:24:10
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn thấy vẻ mặt của Bạch Đại Sơn vui mừng hớn hở quay trở lại, Lý Trình Trình có chút kinh ngạc: "Cả hai việc đều làm xong rồi sao? Hay vẫn còn việc gì nữa?"

Thời đại này làm việc gì cũng đơn giản và thuận lợi, nhân viên sẽ không cố ý làm khó, chỉ cần chuẩn bị đủ tài liệu sẽ lập tức làm ngay nên chắc chắn có thể hoàn thành được hai việc này.

Bạch Đại Sơn đưa hai tờ giấy chứng nhận trong tay cho Lý Trình Trình, cô mở ra xem, tờ đầu tiên là hộ khẩu của cô và Bạch Đại Sơn, được đăng ký trên cùng một tờ giấy, tờ thứ hai là giấy đăng ký kết hôn, viết tay và không có ảnh.

Lý Trình Trình có chút kinh ngạc: "Tại sao một mình anh có thể làm được?"

“Với giấy chứng nhận của Cục Công an cấp cho biết em bị thương không thể đến cục, lại có các đồng chí cảnh sát đi cùng nên sự việc diễn ra suôn sẻ.” Bạch Đại Sơn đặt chiếc túi trong tay đặt lên bàn rồi ngồi lên chiếc ghế bên cạnh rồi kéo tay Lý Trình Trình lại gần, anh nắm tay cô, rất vui vẻ nói: “Kể từ hôm nay, em là vợ của anh, là người vợ được pháp luật công nhận, anh cũng là người đã có vợ."

Thấy Bạch Đại Sơn vui vẻ như đứa ngốc, Lý Trình Trình tò mò hỏi: "Ai lấy vợ cũng phải trả sính lễ. Anh định cho em bao nhiêu lễ hỏi đấy?"

"Sau khi xuất viện anh sẽ lập tức đưa cho em, tất cả đều cho em." Bạch Đại Sơn cười nói.

Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y Lý Trình Trình không muốn buông ra.

Một lúc sau, Bạch Đại Sơn cầm lấy túi vải vừa đặt xuống, lấy quần áo bên trong ra: “Trình Trình, đây là quần áo mới anh mua cho em, em thích không? Cuối cùng về sau mỗi ngày em cũng có quần áo mới để mặc rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-62-tat-ca-deu-cho-em-1.html.]

"Anh có khiếu thẩm mỹ đấy, mua quần áo cũng khá đẹp." Lý Trình Trình xem từng bộ một vừa xem vừa khen ngợi: "Nhiều như vậy, chắc chắn phải tốn rất nhiều tiền đúng không? Thật ra anh không cần phải làm như vậy đâu. Mùa hè mua nhiều quần áo như vậy làm gì. Mua hai cái là đủ. Chỉ cần thay và giặt luân phiên là được.”

"Anh sẵn sàng bỏ tiền ra để mua đồ cho em. Anh muốn từ nay về sau mỗi ngày em đều ăn mặc thật đẹp." Bạch Đại Sơn đến gần Lý Trình Trình, muốn hôn cô. Nghe thấy tiếng bước chân ngoài hành lang, bị dọa nên rút trở lại.

Lý Trình Trình bất đắc dĩ cười nói: "Anh to gan vậy sao?"

Tất cả bệnh nhân trong phòng bệnh này đều đã xuất viện, hiện tại chỉ còn lại một bệnh nhân là Lý Trình Trình, người ngoài không thể vào phòng bệnh còn điều dưỡng viên sẽ gõ cửa trước khi vào.

Bạch Đại Sơn tới ôm Lý Trình Trình, hôn lên mặt cô, ngây thơ cười: "Vợ anh có mùi thơm ngọt quá."

Hiện tại đến lượt Lý Trình Trình xấu hổ, trên người cô rõ ràng toàn mùi thuốc nhưng làm sao có thể mùi thơm ngọt được?

Lý Trình Trình nằm viện ba ngày thì xuất viện, viện phí thực sự rất đắt, một tệ một ngày, cô định xuất viện vào buổi trưa ngày thứ ba, nhưng ngày hôm đó vẫn tốn một tệ. Thời đại này kiếm tiền không dễ, Lý Trình Trình cảm thấy đau xót về số tiền này.

Nhưng cô không hề hối hận, bởi vì cô đã chuyển hộ khẩu và cắt đứt quan hệ với nhà họ Lý, mục tiêu của cô đã đạt được, cô có thể kiếm tiền để sống cuộc sống của riêng mình.

Sau khi ra khỏi bệnh viện, Lý Trình Trình có chút kinh ngạc khi nhìn thấy Bạch Đại Sơn đi đến bãi đỗ xe đạp, lấy ra một chiếc xe đạp mới: "Chiếc xe đạp này mới đấy, ai hào phóng cho anh mượn một chiếc xe đạp mới như thế?"

“Cái này anh tự mua. Có xe đạp, sau này anh không phải mượn nhà người khác khi ra ngoài bán đồ. Càng mượn nhiều lần, mọi người càng muốn tìm hiểu xem chúng tôi đang làm gì. Nếu bọn họ biết chúng ta lén lút kiếm tiền, chúng ta không nói cho bọn họ biết, nhất định sẽ trở mặt.” Bạch Đại Sơn đem đồ vật treo ở trên tay cầm, vỗ lên cái đệm đã được bó chặt phía sau: “Đến đây ngồi lên thử xem. Nếu không được thì anh sẽ làm cho nó dày hơn một chút."

Loading...