Xuyên Về Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí - Chương 571

Cập nhật lúc: 2025-09-04 23:57:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Đoan Ngọc hiểu nhiều về Trương Nhân Nhân, chỉ cứ nghĩ thương con, che chở con lắm, thể dạy dỗ con cái nông nỗi ?

Đào Quế Vân lắc đầu : "Chị Ngọc, các chị , cô vẻ thương con, bảo vệ con, nhưng thực chất là đang kiểm soát con cái một cách thái quá. Các chị xem trẻ bốn, năm tuổi thì hiểu gì chứ? Cô cứ nhất quyết ép nó sách, học thuộc bảng cửu chương, còn tính nhẩm, mới bé tí tuổi đầu chứ bao nhiêu ? Trẻ con còn kịp vững, mà hiểu ."

"Cô nào màng đến, cứ khăng khăng con trai là thần đồng, nhất quyết bắt nó học, còn ..." Đào Quế Vân nghĩ đến lời liên quan đến Phương Tri Ý nên vội vã ngừng lời, liếc sắc mặt của Tống Trinh và Lý Đoan Ngọc.

"Nói gì?" Tống Trinh tò mò hỏi.

Lý Đoan Ngọc cũng tò mò.

"Nói là hồi nhỏ Dương Dương nhà chúng ở đại học cũng đều hiểu hết cả, những thứ đơn giản thế thì gì mà hiểu nổi."

Chuyện của Phương Tri Ý thực lúc đầu vốn lan truyền rộng rãi trong khu gia đình quân nhân, ngay cả khi phát hiện động cơ vấn đề ở căn cứ đó để bảo vệ cô cũng công khai tuyên truyền. bao nhiêu năm, cô thăng chức Chủ nhiệm Viện Nghiên cứu, một vài chuyện cũng đồn thổi ngoài, mặc dù gì liên quan đến công việc nhưng chuyện cô theo học ở đại học khi còn nhỏ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-571.html.]

Mèo Dịch Truyện

Chẳng hiểu Trương Nhân Nhân , cứ cho rằng con trai cũng giỏi giang, ép thằng bé học hành. Học sẽ Trương Nhân Nhân mắng, lúc đó cô nỡ xuống tay đánh con, nhưng cứ rên rỉ, càm ràm ngớt, trẻ con mà chịu đựng nổi chứ? Mỗi đứa trẻ hiểu, cô cứ hỏi mãi: "Nó ? Đã hiểu hả con?"

Có thể đứa trẻ áp lực đến mức kích động, cô giáo hỏi hỏi mấy bận xem các bạn hiểu bài , thằng bé chẳng chẳng rằng, tất nhiên cô giáo hỏi thêm, hễ cứ hỏi là y như rằng thằng bé đái dầm. Cô giáo phản ánh chuyện với Trương Nhân Nhân, kết quả cô còn chỉ trích cô giáo tắc trách, chăm sóc chu đáo cho con , mắng mỏ cô té tát.

Sau đó, cô giáo cũng chẳng dám hỏi han thêm nữa, chỉ cố gắng chăm nom cho thằng bé Phùng Gia. Chỉ chuyện của Trương Nhân Nhân vỡ lở, các cô giáo ở trường mẫu giáo nên tìm đến Phùng Thừa Nghĩa để trình bày, mong vẫn nên quan tâm sát đến thằng bé Phùng Gia, bằng e rằng đứa trẻ sẽ thực sự hủy hoại mất thôi.

"Nói tóm , tất cả đều do Trương Nhân Nhân gây nên, thằng bé thật đáng thương ."

Tống Trinh và Lý Đoan Ngọc chỉ trố mắt , thốt nên lời. Đây rốt cuộc là loại quái gở gì thế ? Vốn cứ nghĩ cô chỉ lo vun vén cho chồng thăng quan tiến chức là đủ, ngay cả một đứa trẻ con mà cũng buông tha, kiểu gì thế ?

Tối về Phương Tri Ý chuyện cũng nên gì. Nói thì thể tiếp thu nhanh là bởi bản khi đó từng trải ở một nơi khác, hơn nữa tâm trí khi trưởng thành, mức độ lĩnh hội kiến thức vốn dĩ thể giống . Nói cho cùng, đời vẫn những gọi là thiên tài, nhưng lẽ nào vì một thiên tài mà bắt tất cả đều giống ? Những đứa trẻ bình thường, lẽ nào đáng sống ? Chẳng đa chúng đều là bình thường ư?

Có lẽ vì , Phương Tri Ý thực sự thể hiểu nổi, đây là thúc ép một cách quá đáng, y như thể ép cho c.h.ế.t .

Loading...