Xuyên Về Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí - Chương 325

Cập nhật lúc: 2025-09-04 23:50:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi tối là lúc nhà họ Phương tưng bừng nhất. Đây coi như là đoàn tụ đầu tiên khi cả kết hôn, vì cả nhà đều tụ tập bên , bao nhiêu chuyện cần thủ thỉ, tâm tình.

Lý Đoan Ngọc lấy hết những thứ mang đến cho con cái . Ngoài những món dành cho con dâu và thai nhi trong bụng, còn là của cô con gái út.

"Văn Quân, đây là may cho con cái gối tựa lưng. Bây giờ bụng con lớn dần, buổi tối ngủ xoay trở khó khăn ? Dùng cái kê lên sẽ thoải mái hơn nhiều." Lý Đoan Ngọc đưa hết những món đồ dành cho con dâu cho Thái Văn Quân.

Thái Văn Quân thấy đây quả thực là một món đồ ưng ý. Hơn nữa, chồng còn may hình lõm, vặn thể áp sát bụng và thắt lưng.

"Con cảm ơn ."

"Con bé cảm ơn gì chứ." Lý Đoan Ngọc xong thì xuống bên cạnh Thái Văn Quân, tiếp tục hỏi han: "Văn Quân, buổi tối con ngủ ngon ? Có chuột rút con?" Bà sinh ba đứa con, đây chính là giai đoạn cơ thể bắt đầu khó chịu, chỉ e tụi nhỏ còn non nớt cách xoay sở.

"Thỉnh thoảng chuột rút, nhưng ngủ cũng khá ngon ạ."

"Bị chuột rút thì để Tri Thư xoa bóp bắp chân cho con, cái tháng là vất vả nhất của phụ nữ mang thai."

"Vâng, lúc con chuột rút là Tri Thư xoa bóp cho con ạ."

Lý Đoan Ngọc , hài lòng con trai . Phương Tri Ý thì ở bên cạnh giơ ngón tay cái về phía cả, phối hợp : "Anh cả tuyệt vời, đúng là chồng mẫu mực, đáng để chúng noi gương!"

Bộ dạng lém lỉnh của cô con gái khiến Lý Đoan Ngọc búng nhẹ trán, tự hỏi lớn lên còn tinh nghịch hơn cả thuở bé.

nghĩ đến như còn hơn là lúc bệnh, vì bà cũng mãn nguyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-325.html.]

Đêm biên cương bao giờ cũng buông xuống muộn hơn. Để ảnh hưởng đến cha , vẫn giữ theo nếp sinh hoạt ở Nam Thành để cha nghỉ ngơi .

Mặc dù vợ chồng bà tàu giường , nhưng hành trình mấy ngày vẫn thấy mệt. Đợi phòng ngủ thì phát hiện trong phòng còn cắm hoa tươi, Lý Đoan Ngọc thích vô cùng.

Phương Tri Ý vội vàng chen bên cạnh bố , tỏ vẻ công kênh mà : "Bố, thích ạ? Đây đều là con tự tay trang hoàng cho bố đấy!"

"Thích chứ, cảm ơn Dương Dương của chúng ." Lý Đoan Ngọc yêu thương xoa mặt con gái. Nhìn thấy con gái cưng khỏe mạnh, bây giờ bà vui vẻ, chuyện lúc nào cũng tươi rạng rỡ.

Phương Tuấn Khanh cũng : "Bố cũng thích lắm."

"Thích là ạ, ngày mai con sẽ dẫn bố ngoài xem. Cảnh sắc biên cương độ tuyệt trần. Bố nghỉ ngơi sớm nhé."

"Được , Dương Dương con cũng mau nghỉ ngơi ." Tối nay bàn ăn, Phương Tuấn Khanh mới Thái Thiệu Hoài kể cho con gái vất vả nhường nào, nên ông cũng hy vọng con bé thời gian nghỉ ngơi thì tận dụng mà dưỡng sức cho thật .

"Dạ, sáng mai con gặp bố nhé."

Đợi con gái khuất bóng, Lý Đoan Ngọc đưa mắt khắp căn phòng tập thể ấm cúng, thấy nhọc nhằn bấy lâu nay đều tan biến hết.

Mèo Dịch Truyện

Đặc biệt là giờ đây bên cạnh con gái họ chăm sóc, yêu thương con bé. Bà Bùi Từ đối xử với Dương Dương chân tình. Nghĩ đến ông chồng buổi chiều còn chút cau , bà liền nhắc nhở một câu: "Ông xã , cho ông , ông đừng mà nghĩ cách khó Bùi Từ đấy nhé."

Phương Tuấn Khanh ngờ chủ đề xoay sang , nhịn "chậc" một tiếng: " là loại như thế ?" Dù ông chút chạnh lòng, nhưng khó Bùi Từ thì gì là từng cơ chứ? Cùng lắm là bóng gió cảnh cáo đôi ba câu. Chẳng lẽ dỗ ngọt con gái cưng của , vài lời còn ?

"Ông , nhưng bố của ngày cũng như mà."

"Năm đó bố cũng ưng rể , khi đính hôn chẳng cũng cảnh cáo một hồi ?"

Loading...