Chuyện Trần Đại Dũng lười nhác phạt thông báo rộng rãi trong nhà máy. Cả gia đình đều sống trong khu tập thể công nhân, dĩ nhiên chẳng thể giấu diếm nổi nhà.
Thế nên, hôm đó về đến nhà, vợ "dạy dỗ" một trận nên . Chưa hết, bà còn vác chổi đuổi đánh khắp khu tập thể công nhân, khiến cả khu náo loạn.
Nếu trong khu tập thể công nhân can ngăn, e rằng Trần Đại Dũng còn chịu thêm đôi ba trận đòn roi nữa chứ chẳng ít.
Mấy ngày nay, chuyện vẫn trong nhà máy truyền tai rôm rả, ngay cả Nghiên cứu viên Phương cũng . Thế nhưng, một chuyện lặt vặt như nào đáng kể gì công việc nghiên cứu hệ trọng? Chỉ khi dùng cơm, mới đôi khi vài mẩu chuyện phiếm, còn trong giờ thì hầu như chẳng ai nhắc đến nữa.
Mèo Dịch Truyện
Tuy nhiên, nhắc đến, nghĩa là chịu đựng trong cam tâm.
Ngày hôm nay, chiếc máy đầu tiên khi cải tạo chính thức đưa thử nghiệm. Nếu bất cứ vấn đề gì phát sinh, dây chuyền sản xuất sẽ thể sớm hoạt động.
Bởi , Viện trưởng Trương Vũ Sơn cùng hai vị Viện trưởng khác mặt từ sớm để ngóng chờ kết quả thử nghiệm.
Đến tận trưa, thành phẩm đầu tiên cuối cùng cũng " lò". Phương Tri Ý và Chu Giới Nhiên vội vã gọi các kỹ sư và thợ cả . Nhìn thấy món thành phẩm thiện mắt, các thợ cả liền lấy đủ loại dụng cụ đo lường thủ công chuẩn sẵn để kiểm tra kỹ lưỡng.
Sau đó, họ tỉ mỉ ghi dữ liệu cuối cùng cùng phạm vi sai lên một tờ giấy đặt bên cạnh. Trải qua quá trình kiểm tra cẩn trọng của tất cả , cuối cùng các liệu cũng tổng hợp . Mọi kích động đến nỗi suýt nhảy cẫng lên reo hò: "Nghiên cứu viên Phương, Nghiên cứu viên Chu, chúng thành công !"
Tuy đây vẫn chỉ là linh kiện thô sơ ban đầu, nhưng các liệu thu gần như định. Hơn nữa, giá trị sai đều trong giới hạn cho phép.
Điều minh chứng rằng bản vẽ và thiết kế vấn đề gì. Chỉ cần theo bản vẽ tiếp theo mà tiến hành cải tạo những bước tiếp theo, nhanh thôi, dây chuyền sản xuất độ chính xác cao sẽ thể hoạt động.
Một khi dây chuyền mở, bao khó khăn bấy lâu nay của họ sẽ tự khắc tháo gỡ.
"Dương Dương, thiết kế của em thành công rực rỡ!" Bùi Từ là đầu tiên vỗ tay chúc mừng cô gái nhỏ. Những cạnh cũng tự động hưởng ứng, tiếng vỗ tay rền vang.
Thành công ! Thiết kế của cô một nữa chứng minh, đây chỉ là một cải tiến đơn thuần, mà là một bước tiến mang tính đột phá. Sự thành công của thí nghiệm sẽ là tiền đề từng cho cuộc cách mạng động cơ sắp tới. Động cơ đối với máy bay chiến đấu vô cùng quan trọng, nó chỉ là trái tim, mà còn là linh hồn của một cường quốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-298.html.]
Trương Vũ Sơn sang hai vị Viện trưởng bên cạnh, hỏi: "Vậy bây giờ chúng thể bắt đầu sản xuất chứ?"
Trần Thăng và Trương Khâu cùng hướng ánh mắt về phía Phương Tri Ý, đồng thanh đáp: "Chuyện còn đợi Nghiên cứu viên Phương lên tiếng quyết định."
Ngay cả Viện trưởng và Giám đốc nhà máy cũng chờ đợi một Nghiên cứu viên trẻ tuổi gật đầu. Vinh dự to lớn , tất cả những mặt đều cảm nhận và thực sự vui mừng khôn xiết, bởi cô gái nhỏ mắt chính thức phá vỡ cục diện bế tắc suốt ba năm ròng của họ.
Phương Tri Ý ôn tồn đáp: "Sản phẩm sơ cấp thể tiến hành sản xuất , nhưng đề nghị nên đợi khi thí nghiệm hai và ba kết quả thì hãy tiến hành đồng thời." Cô giải thích thêm: "Làm như thì cả khả năng thích ứng lẫn độ tin cậy đều sẽ nâng cao hơn."
"Được! Chúng sẽ bắt tay ngay việc chuẩn cho các thí nghiệm tiếp theo và cải tạo nốt những máy móc còn !"
Giờ đây, tất cả đều hừng hực khí thế, bất kể là các kỹ sư tại nhà máy những bên viện nghiên cứu. Ai nấy đều nóng lòng chứng kiến thiết kế mới mang theo khát vọng cường quốc sớm đưa hiện thực nhất.
lúc đang hăng hái bắt tay công việc mới thì bên ngoài bỗng nổi lên tiếng huyên náo: "Giám đốc Trương, tố cáo Giản Chí Anh! Chính con hồ ly tinh đó hãm hại , ông Trần nhà chúng oan ức!"
"Giám đốc Trương..."
Bấy giờ cổng lính gác canh giữ, ngoài thể tùy tiện , nhưng tiếng động thì vẫn vọng . Trương Vũ Sơn thấy gọi tên , lập tức đầu óc cuồng. Đặc biệt là khi đối diện với ánh mắt dò xét của Viện trưởng Trương Khâu và Viện trưởng Trần Thăng, ông chỉ tức tốc chạy ngoài, bịt miệng cái kẻ đang ầm ĩ .
với tư cách là giám đốc nhà máy, ông thể mất bình tĩnh đến thế ? Ông gượng gạo khan hai tiếng: "Viện trưởng Trương, Viện trưởng Trần, các đồng chí nghiên cứu viên vất vả , cứ tiếp tục công việc nhé, một lát sẽ ngay."
Nói xong cho cơ hội lên tiếng, ông vọt như gió cuốn.
Lúc , Diêu Kim Phượng vẫn còn đang chặn ở cổng lớn của nhà máy. Bà ôm đứa cháu nhỏ vật ở cổng mà than thảm thiết. Vì tay đang bế một đứa trẻ sơ sinh đỏ hỏn, những lính gác cũng đành bó tay, chỉ còn cách cho gọi giám đốc nhà máy.
Trương Vũ Sơn ngoài thấy cảnh tượng thì tức đến hoa mắt chóng mặt, vội vàng bảo đỡ bà dậy khỏi mặt đất, trịnh trọng chất vấn: "Chuyện gì xảy ? Cô coi nhà máy là nơi chốn nào mà phép đến đây loạn ?"
Diêu Kim Phượng thấy Trương Vũ Sơn thì phần nào e dè, nhưng nghĩ đến nửa tháng lương của chồng cắt mất, chút sợ hãi đó nhanh chóng biến mất. Bà ôm chặt đứa trẻ lòng, việc đứa trẻ sơ sinh đỏ hỏn trong tay càng khiến bà thêm phần tự tin. Bà những lính tuyệt nhiên sẽ động đến đứa bé.
Vì , khi dậy, bà sấn sổ đến mặt Trương Vũ Sơn: "Giám đốc Trương, tố cáo con hồ ly tinh Giản Chí Anh!"