Đương nhiên Chu Giới Nhiên thể cái chuyện vô đạo đức là cướp bạn gái khác. Hơn nữa, cũng rõ Dương Dương thực sự chỉ coi là trai hàng xóm. Sau bữa cơm, dù trong lòng vẫn còn chút cam tâm, vẫn khôi phục vẻ điềm tĩnh thường ngày.
"Dương Dương, chiều nay em bận gì ?"
Vừa hỏi, Bùi Từ lập tức cảnh giác thẳng. Ngạc nhiên , sự cam lòng trong lòng Chu Giới Nhiên dường như dịu đôi chút.
"Anh Giới Nhiên, chuyện gì ạ?"
Chu Giới Nhiên khẽ , nhận Bùi Từ sắp sửa "bốc hỏa" mới vội : "Em quên , bố cũng chính là chú Chu của em đó, chú bảo mang nhiều đồ đến cho em. Khi nào rảnh, chúng cùng lấy nhé, sẽ đưa đến tận nơi cho em."
Lấy lý do là bố, nghĩ cô gái nhỏ sẽ thể từ chối. Thật , cũng ý gì khác. Những thứ đó vốn dĩ là mua cho Dương Dương, dù thành , cũng vẫn là trai của cô bé mà, đúng ? Chỉ là lo cô gái nhỏ sẽ tránh hiềm nghi mà chịu nhận, nên mới tìm cách khác để .
"Kỹ sư Chu, bên chỗ Dương Dương là nữ đồng chí ở, nam đồng chí thì tiện. cùng lấy là ." Anh , Bùi Từ, là bạn trai chính thức còn ký túc xá của cô. Tên dựa mà đòi chứ?
"Cũng , phiền đồng chí Bùi ." Chu Giới Nhiên thản nhiên đáp, nhưng ẩn chứa một chút khó chịu.
"Không phiền. Dương Dương là bạn gái của , đây đều là những việc nên ."
Chu Giới Nhiên chỉ khẽ , thêm lời nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-265.html.]
Ba cùng đến chỗ ở của Chu Giới Nhiên. Trớ trêu , nơi ở tạm thời của là một tòa nhà chung vách với Bùi Từ. Dù đường khác, nhưng cả hai dùng chung một bức tường.
Vì là khu nhà ở riêng biệt, việc khá tiện lợi. Có Bùi Từ cùng, Chu Giới Nhiên bèn mời cả hai nhà, để lấy những món đồ mang đến.
Mèo Dịch Truyện
Anh mua nhiều thứ, từ những món quà vặt tinh xảo cho đến những vật phẩm hiếm giá trị, kèm theo giấy và dụng cụ chuyên dụng để vẽ bản đồ trắc địa, ngoài còn hai cuốn sách dịch về lý thuyết động cơ. Những món đồ nghi ngờ gì chạm đúng tim đen của Phương Tri Ý.
Mấy thứ mà bảo là bố mua, Bùi Từ c.h.ế.t cũng tin.
“Dương Dương thích ?”
Chu Giới Nhiên cũng là nghiên cứu viên nên tất nhiên dễ nắm bắt sở thích của cô gái nhỏ. Nếu Bùi Từ, chừng sẽ dễ dàng chiếm cảm tình của cô.
“Thích ạ, cảm ơn Giới Nhiên, cũng cảm ơn chú Chu.”
Bùi Từ cũng vội vàng : “Cảm ơn kỹ sư Chu, thấy những thứ cũng rẻ, trả tiền cho kỹ sư Chu nhé.” Ai mà chẳng mua mấy thứ , như mua nổi !
“Đồng chí Bùi khách sáo quá . Đây là quà của trai tặng cho Dương Dương, thể lấy tiền ?”
Chu Giới Nhiên cứ “ trai , trai nọ”, Bùi Từ thật sự tiện phản ứng . Chỉ là trong lòng khinh thường, trai thì ho lắm chắc? Mình còn Dương Dương gọi là trai hai năm trời mà.
Chỉ là một trai hàng xóm nhàm chán thôi mà!