Vì , khoảnh khắc Phương Tri Ý Bùi Từ thổ lộ, cô mừng giận. Sao bày tỏ muộn như thế? Không thể cho cô sớm hơn ư? Chẳng lẽ nhận tình ý của cô, cố tình như thấy?
Bị Bùi Từ chiều chuộng đến mức hư , cô nàng giận dỗi trêu chọc một chút. Nỗi ấm ức ngọt ngào xen lẫn niềm vui khiến cô gật đầu ngay. Giá mà chịu sớm hơn, cô chẳng do dự mà đồng ý từ lâu .
Bùi Từ vốn cẩn trọng, hơn nữa lớn hơn cô gái nhỏ nhiều tuổi, nên chẳng dám để lộ tình cảm . Anh sợ cô hiểu lầm là một tên biến thái.
Người thường bảo, quân tử hành động chứ tâm tư. Thế nên luôn giấu kín tình cảm của , chỉ dám hết lòng đối và chiều chuộng cô. Bởi chính cũng đang lạc lối trong màn sương mù của chính , đương nhiên thể tin rằng cô gái nhỏ cũng tình cảm với .
Chính tình yêu khiến trở nên ngốc nghếch, thể nhận những tâm tư kín đáo của cô đây?
Mèo Dịch Truyện
"Dương Dương?" Cô gái nhỏ vẫn im lặng khiến Bùi Từ bỗng mất hết tự tin. Anh cô chăm chú, giống như một phạm nhân đang chờ phán quyết cuối cùng.
Sống c.h.ế.t đều do cô định đoạt.
"Bùi Từ, thật sự thích em ? Hay chỉ là quen với việc chăm sóc em, nhầm lẫn tình cảm?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-216.html.]
"Tuyệt đối ! Dương Dương, năm nay hai mươi sáu tuổi, mười sáu sáu tuổi. Tình cảm là gì, đủ sức phân biệt." Bùi Từ vội vã giãi bày lòng . Anh yêu cô, tuyệt nhiên thứ tình cảm trai dành cho em gái.
Khi cô còn bé, thật sự xem cô như em gái mà chăm sóc. bây giờ thì còn như nữa. Nếu phân biệt rạch ròi, thì đúng là sống hoài phí một đời.
"Dương Dương, em thể tin ?" Đội trưởng Bùi vốn kiêu ngạo, tự tin là thế, nay cô gái nhỏ cho yên. Anh dứt lời, thấy cô phản hồi, lòng nóng như lửa đốt.
Anh chợt nhớ câu hỏi của cô: nếu cô đồng ý, ném cô xuống hồ ? Chẳng lẽ cô nhận lời, nhưng e sợ, cố tình kéo dài thời gian, chờ khi lên bờ sẽ lập tức bỏ rơi ?
Nghĩ đến đó, Bùi Từ đau thắt lòng. Anh đưa tay quẹt ngang mặt, ngậm ngùi nhượng bộ: "Dương Dương, em đồng ý cũng . Vậy thì, sẽ coi em như em gái cả đời, mối quan hệ của chúng sẽ đổi. Anh vẫn sẽ yêu thương, chiều chuộng em trọn đời." Không cô, Bùi Từ chắc cũng sẽ chẳng thể thích ai khác nữa, thì cứ trai cô .
Chỉ nghĩ đến cảnh cô sẽ sánh bước bên yêu mặt , thực sự hận thể nhảy khỏi con thuyền ngay lập tức.
nghĩ cuộc đời dài đằng đẵng như , lỡ đó đối xử với Dương Dương thì ? Liệu cô nhận ? Thôi thì, chỉ cần mãi mãi ở phía cô, sẽ luôn cơ hội.
Phương Tri Ý im lặng vài giây, còn Bùi Từ kịp vạch kế hoạch cho cả nửa đời . Dù "vô đạo đức", vẫn nỡ buông tay.
Ban đầu Phương Tri Ý chỉ định trêu thêm, nhưng khi thấy buồn bã đến mức nhảy xuống thuyền, sợ thật, cô khẽ chống cằm "ừm" một tiếng: "Bùi Từ, thấy thành tâm như , em đành đồng ý với ."