Trần Hi đang chuẩn trở về phòng bếp tiếp tục bận rộn thì thấy Hoa thẩm nhà bên cạnh cửa một chút, thấy nhà nàng lên núi chặt cây trúc lớn, tròng mắt đảo quanh: "Nha, lão Trần, các ngươi đây là chuẩn bán trúc ? Làm ăn gì đó, cũng cho với, núi nhiều trúc như , đều là hàng xóm láng giềng, tiền thì cùng kiếm chứ."
Lời dứt, từ phía đối diện cũng bước dò hỏi: " thế đấy, nhà các dạo ngày nào cũng rộn ràng, ngày nào cũng ăn thịt, thể giấu mãi ."
Cha Trần hôm nay tâm tình cũng , hơn nữa, mặc dù hai họ ý dò hỏi, nhưng giọng điệu giống như mấy ngày luôn mỉa mai, khiến ông cũng thấy dễ chịu hơn nhiều, nhưng trúc quả thật để bán lấy tiền, cho nên ông khoát tay áo: "Bán gì mà bán, chỉ là vài món đồ chơi cho bọn trẻ thôi, trúc thể bán lấy tiền gì , khắp núi đồi đều là trúc, nếu thật sự thể kiếm nhiều tiền thì trúc núi sớm chặt sạch ."
Đây cũng là lời thật, dãy núi kéo dài, ngoại trừ những chỗ gần thôn trang, những thứ khác đều chủ, trúc cũng cây cối cũng , ai chặt cũng thể núi chặt mang về.
Nghe như thế, hai cũng hỏi gì về cây trúc nữa, mà ha hả hỏi cha Trần: "Ai, lão Trần, các ngươi gần đây mỗi ngày đều chiên cái gì mà thơm đến nỗi cả thôn đều thể ngửi thấy, đây cũng từng thấy các ngươi , các ngươi mỗi ngày đều sớm về trễ, trong thôn còn các ngươi dựa món cay cay kiếm ít tiền."
Cha Trần hàm hồ : "Chỉ là bọn trẻ trong nhà nghịch ngợm, may mắn tìm thôi, cùng nó cũng hiểu , chỉ là phối hợp với con cái kiếm miếng ăn, kiếm tiền dễ, đều là thiên hạ đồn thổi thôi."
Lời bọn họ đương nhiên tin, lão Trần gia kiếm tiền, chuyện chỉ làng họ mà làng bên cạnh cũng .
"Không Thịnh phủ trong thành mời Tiểu Hi trong phủ đầu bếp, Thịnh phủ đều để ý, mà đồn thổi , ngươi đừng lừa chúng nha!"
Cha Trần còn chuyện, Trần Hi mở miệng: "Người ăn nhiều sơn hào hải vị cho nên mới nếm thử món thôn quê, cũng chỉ một chuyến, gì đáng cả."
Hoa thẩm và chị dâu Lý đối diện liếc .
"Cũng đúng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-98.html.]
Thịnh phủ là một gia đình giàu , cái gì mà từng ăn, chỉ sợ là đồ hiếm ở kinh thành cũng ít.
…
"Các ngươi thuê cửa hàng ! Còn kiếm tiền!"
Không tiền thể thuê nổi cửa hàng trong thành?
Hai chằm chằm Trần Hi.
Trần Hi: "Ta gặp may mắn thôi, lúc đến Thịnh phủ, vặn gặp quý nhân, thưởng mấy lạng bạc, ôi, chuyện gì to tát, nhà giàu như Thịnh phủ nếu gọi đến thì cũng sẽ để cho rời tay , nếu chẳng sẽ khiến bọn họ vẻ keo kiệt ."
Vừa như thế, chị dâu Lý và Hoa thẩm lập tức hề nghi ngờ, nhưng ánh mắt Trần Hi tràn ngập hâm mộ.
Vận khí như , gặp quý nhân.
Các nàng cũng qua, gia đình phú quý đúng là chất đầy vàng bạc, tiện tay thưởng cho khác lúc nào cũng hào phóng, chuyện như , các nàng gặp cơ chứ?
Hết tới khác Trần Hi vận khí như .
"Đến giờ nấu cơm ." Trần Hi :" Ta trở về giúp nhóm lửa đây."
Nói xong, nàng xoay trở về trong sân.
Chị dâu Lý và Hoa thẩm liếc , cả hai bọn họ phối hợp cũng ngóng gì ích, cũng Trần Hi mỗi ngày đều chiên cái thứ thơm cay rốt cuộc là cái gì, nhưng các nàng vốn ngóng chuyện là khó, cũng quá thất vọng, chỉ nghĩ chắc chắn là kiếm nhiều tiền.