Thương lượng xong, ký văn thư, chờ , Trần Hi lúc mới thật lòng nở nụ .
Đồ dùng và bàn ghế, nàng xem như nhặt một món hời lớn.
Tuy phía là lâu, bàn ghế đều bày biện theo phong cách lâu, nhưng cũng , dù đều về ẩm thực, sửa đổi một chút, đó trang trí thêm chút là thể dùng.
nàng tính toán kỹ , cứ tiếp tục như thì nàng thể tiết kiệm ít tiền.
Cha Trần và Trần còn hồn từ trong niềm vui bọn họ cửa hàng, hai ông bà , còn cảm thấy là đang mơ.
Còn chút lo lắng.
Trần Hi lo lắng của bọn họ, : "Đã ký văn thư, sẽ lừa , yên tâm , chúng mau chóng xem xét, thiếu gì thì mua sắm sớm, cũng thể sớm dọn đây để mở cửa.".
Cha Trần và Trần nở nụ đồng ý.
Trần Hi xem xét ghi chép, chuẩn buổi tối về nhà thiết kế phong cách một chút, ghi nhớ từng thứ hiện tại trong cửa hàng, những thứ cần bổ sung mà Trần Hi thể nghĩ đến ngay tại chỗ thì lập tức ghi một tờ giấy khác.
Sau một canh giờ, trời cũng còn sớm, Trần Hi lúc mới với ba còn đang vui vẻ thôi: "Về , ngày mai đến."
Một nhà bốn khi cũng khỏi thành, mà tiên đến tiệm thợ mộc để đặt biển hiệu cho cửa hàng.
Lúc hỏi tên cửa hàng là gì, Trần Hi trầm ngâm một lát, : "Trần Ký."
Cái gì mà lầu, cái gì mà hiên hoặc là các, thì cao sang thật nhưng nàng thích lắm, nàng cảm thấy Trần Ký .
Những chuyện đại sự, cha Trần và Trần hiện tại đều theo khuê nữ, nàng thì đương nhiên là .
Xác định tên xong, khi trả tiền đặt cọc, một nhà bốn lúc mới khỏi thành.
Vừa tới cửa thành, lập tức thấy Thập Bát Nương ở cửa thành xung quanh, như là chờ nào đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-94.html.]
Đợi xe ngựa hằng ngày chở nàng chăng?
Trần Hi vốn định gọi nàng nhưng nghĩ đến cái gì đó chút do dự.
Ngay trong khi nàng do dự, Thập Bát Nương thấy nàng đột nhiên hai mắt tỏa sáng, bước nhanh về hướng nàng: "Trần Hi, Lưu thúc hôm nay việc , tiện cho cùng về ?
Trần Hi đang ý : "Được, lên ."
Hôm nay tuy rằng nhiều , nhưng bày sạp, gian lớn, nhiều hơn nữa cũng chật chội.
Ra khỏi thành, Thập Bát Nương lập tức hỏi nghi vấn: "Hôm nay ngươi dọn quán ?"
Trần Hi gật đầu: "Hôm nay xem cửa hàng, chuẩn thuê một cửa hàng, cho nên nghỉ một ngày."
Thập Bát Nương gật đầu.
Nàng chút vui mừng cho Trần Hi.
Chuyện Thịnh phủ nàng cũng , nàng cảm thấy ghen tị đỏ mắt, mà cảm thấy đây là chuyện Trần Hi nên .
Chẳng qua là nàng thật sự chút hâm mộ, Trần Hi cư nhiên nhanh như tích góp đủ tiền mở cửa hàng, nàng cũng cố gắng bán bánh ngọt mới .
"Sao ?" Trần Hi hỏi ngược .
Thập Bát Nương lắc đầu: "Không việc gì, chỉ là hôm nay bên ngoài huyện tìm quán của ngươi, cho nên hỏi thăm, bây giờ ngươi thật sự lợi hại."
Trần Hi khen chút chột , nàng lợi hại chút nào, nàng hề lợi hại, nàng chỉ tận dụng thời cơ mà thôi.
Chân chính lợi hại chính là Thập Bát Nương.
"Ngươi lợi hại hơn." Trần Hi thành khẩn : "Thư Phù Lôi do ngươi là món ngon nhất mà từng ăn qua, về ngươi nhất định sẽ trở thành giàu nhất thiên hạ!"
Thập Bát Nương đỏ mặt, ai khen nàng như .
Nàng chỉ rằng nàng điểm tâm ngon, thể phát tài, sống những ngày lành. Còn chuyện trở thành giàu nhất thiên hạ, nàng vẫn là đầu tiên .