Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 89

Cập nhật lúc: 2025-07-01 03:30:41
Lượt xem: 73

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xe lừa lắc lư cửa thôn, lên đường lớn.

Trần Hi , Lục Thời Nghiễn ngủ nhiều mà nàng nhắc tới, cả đêm qua gần như là mở to mắt đến hừng đông.

Cho dù là uống thuốc, nhưng cũng thể để cho giấc ngủ.

Sau đó đầu óc còn tỉnh táo, mơ màng nửa tỉnh nửa mơ, như suy nghĩ của , mơ hồ, rối bời, trong lòng đầy hoang mang.

Mãi cho đến khi gà gáy ba tiếng, mới tỉnh táo trong chốc lát, đó mê man ngủ .

Tiếng bánh xe lừa Trần gia lăn mặt đất vang lên trong thôn, bay trong giấc mơ mơ mơ màng màng của Lục Thời Nghiễn.

Chỉ trong chớp mắt, Lục Thời Nghiễn lập tức mở mắt.

Hắn lẳng lặng một lát, xe càng ngày càng gần, càng ngày càng xa, hề dừng giữa chừng.

Lục Thời Nghiễn: "...?"

Không dừng ?

Hắn nhướng mày, chống tay lên giường dậy.

Đẩy cửa phòng , ánh sáng ban mai tràn , nheo mắt .

Thập Bát Nương luôn thành từ sớm, Trần gia tất nhiên cũng giống như .

Vừa đoán rằng là xe lừa của nhà họ Trần.

Hắn cũng tại nghĩ như , chỉ là khi hồn, mím chặt khóe miệng, về phía cửa viện.

Từ xa thấy gói hàng nhét từ khe cửa, cảm xúc khuôn mặt thâm trầm của .

khi bước đến gần, ánh mắt dừng trong giây lát.

Hôm nay chỉ một gói đồ.

Là điểm tâm của Thập Bát Nương.

Hắn khom lưng nhặt lên, cần mở , chỉ bằng trong tay xúc cảm thể kết luận là điểm tâm mới do Thập Bát Nương - Thư Phù Lôi.

Hắn im lặng một lát, vẫn mở .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-89.html.]

Đó là bánh Thư Phù Lôi.

Đã lạnh ngắt .

Hắn chần chừ một lát, đó cúi đầu kỹ mặt đất.

Một hồi lâu, xác định mặt đất còn gói đồ nào khác, lúc mới xoay trở về phòng.

Trần Hi căn bản việc ăn của hàng xóm láng giềng theo dõi, dọc theo đường thành cô đều vui vẻ.

Khi thành, tiên nhà nàng đánh xe lừa đến Khánh Phương lâu để đưa dầu ớt.

Khánh Phương lâu giờ vẫn bắt đầu đông khách, nhưng trong tửu lâu bận rộn.

Sau khi nàng , tiểu nhị đang bận rộn thấy nàng ăn mặc bình thường, tưởng là công, cho nên để ý, tiếp tục bận rộn chuyện trong tay.

Lúc Trần Hi mới nhớ tới, hôm qua cô quên hỏi Triệu Tử Kỳ, khi xong dầu ớt, đưa tới Khánh Phương Lâu thì tìm ai tiếp nhận.

Thấy coi thường, nàng cũng hề bận tâm, càng ngốc nghếch chờ đến chủ động hỏi nàng, lãng phí thời gian của .

Nàng tới quầy, gõ hai cái lên bàn nhắc nhở phía quầy: "Triệu đại công tử ở đây ?"

Người trẻ tuổi ở phía quầy, đang cầm sổ sách che mặt ngủ, đánh thức, chút vui, kéo sổ sách xuống, ngẩng đầu lên thì lập tức thấy một khuôn mặt thanh tú.

Triệu Tử Lộ nở nụ , lập tức dậy.

Vừa lên, bộ diện mạo của đến, thấy nàng mặc áo vải thô, trong mắt lóe lên một tia sáng, nụ môi càng rạng rỡ hơn.

"Cô nương dùng cơm? Có đặt ?" Nói , ánh mắt chút kiêng dè mà nàng từ đầu đến chân.

Trần Hi vô cùng chán ghét ánh mắt của .

Nàng nhíu nhíu mày, đè xuống khó chịu trong lòng, thản nhiên : "Ta tới tìm Triệu đại công tử, hôm qua với Triệu đại công tử, hôm nay đến giao hàng."

Triệu Tử Lộ nhướng mày: "Giao hàng?"

Vẻ mặt hồ nghi quan sát Trần Hi: "Ngươi tới đưa dầu ớt?"

Trần Hi gật đầu: "Ừ."

Nếu dầu ớt, thì chắc hẳn Triệu Tử Kỳ phân phó .

Nghĩ như , nàng liền hỏi: "Giao cho ngươi, là giao cho ai? Triệu đại công tử ở đây ?"

Loading...