Nước canh mang theo một ít trở về trong lầu, đại sư phụ cũng nếm nguyên liệu trong đó gồm những cái gì, thì chỉ là vấn đề thời gian, nhưng mà cảm thấy trực tiếp lấy dùng như sẽ tổn hại danh dự, bằng tiền mua đứt, như ngày cũng dễ , nhưng mà nàng cư nhiên đáp ứng?
Vốn tưởng rằng nàng thông minh, bao gồm cả cuộc đối thoại , đều khiến coi trọng nàng hơn nhiều.
hiện tại, Triệu Tử Kỳ đột nhiên cảm thấy, phán đoán sai , nàng cũng thông minh như nghĩ.
đợi mở miệng gì, chợt thiếu nữ ở đối diện , vẫn mang sắc mặt lạnh nhạt, khóe miệng mỉm : "Bí phương bán, nhưng dầu ớt thì thể bán. Triệu đại công tử đặt hàng dầu ớt ?"
Triệu Tử Kỳ: "..."
Khóe miệng nhếch lên, tiếng.
"Là coi thường Trần lão bản ."
Một cuộc mua bán ngắn hạn và một cuộc giao dịch dài hạn, nàng thấu rõ.
"Nếu như tại hạ phán đoán sai." Triệu Tử Kỳ : "Cách chế biến dầu ớt cũng phức tạp, tại Trần lão bản chắc chắn rằng sẽ mua dầu ớt của Trần lão bản thếi?"
Trần Hi đương nhiên , hơn nữa lúc bắt đầu nàng cũng rõ.
"Bí phương vẫn luôn cải tiến." Trần Hi : "Không khuếch đại, về mặt vị cay, bộ thị trấn hiện tại vẫn ai thể so sánh với , nguyên liệu nấu ăn mới, sẽ thêm , vẫn tiếp tục cải tiến, Khánh Phương lâu là tửu lâu lớn nhất Duy huyện, nhưng nếu cứ lấy danh tiếng mà cải tiến, thật xứng đáng."
Ngươi vì danh tiếng mà trực tiếp chép, nhưng mua dầu ớt từ ' khác'.
Tuy nhiên, hiện tại chỉ nàng vẫn luôn cải tiến công thức của ! Vậy Khánh Phương Lâu các ngươi cũng chỉ thể một mực học theo khác mà thôi.
"Trần lão bản tự tin như ?" Triệu Tử Kỳ tựa lưng ghế, hai tay đặt lên bàn , mỉm nàng.
Trần Hi cũng dựa : "Ta cảm thấy ông trời cho bát cơm, Triệu đại công tử học rộng hiểu sâu, hẳn là hiểu rõ tầm quan trọng của thiên phú hơn ."
Đương nhiên, thiên phú khen chính nàng, mà là khen Thập Bát Nương, nàng chỉ mượn cớ lấy để doạ Triệu Tử Kỳ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-84.html.]
Triệu Tử Kỳ thực sự hiểu rõ.
Hắn trầm mặc.
Trong lúc nhất thời, trong nhã gian lặng ngắt như tờ.
Biết đang đưa lựa chọn, Trần Hi cũng thúc giục , chỉ lẳng lặng chờ.
Thấy nàng bình tĩnh tự nhiên như , Triệu Tử Kỳ khỏi chút hoang mang, một tiểu cô nương lớn lên ở sơn thôn, là sợ, là thật sự tự tin?
Hắn cố ý kéo dài một lúc, quan sát phản ứng của nàng, thấy thần sắc nàng vẫn bình thường.
Trong lòng Triệu Tử Kỳ kinh ngạc, bất luận là là tự tin, ít nhất ở chỗ trầm , Triệu Tử Kỳ thật sự bội phục nàng, nhưng mặt lộ chút nào.
Sau một lúc lâu, một tiếng, : "Không Trần lão bản thể cam đoan , chỉ bán cho Khánh Phương Lâu chúng thôi?"
Trần Hi: "Không thể."
Khánh Phương Lâu lớn hơn nữa, lượng dùng mỗi ngày cũng hạn, nàng đương nhiên sẽ tự cản trở con đường tài chính của .
Triệu Tử Kỳ chút tức giận: "Vậy Trần lão bản dựa cái gì mà cảm thấy, sẽ mua? Không tính độc quyền thì ý nghĩa gì to tát cả."
Trần Hi: "Sản phẩm mới , thể bán cho Triệu đại công tử một tháng."
Ánh mắt Triệu Tử Kỳ khẽ động: "Một năm."
Trần Hi: "Hai tháng."
Triệu Tử Kỳ: "Mười tháng."
Trần Hi: "Ba tháng, thể nhiều hơn."
Triệu Tử Kỳ: "... Được, ba tháng thì ba tháng."
Trần Hi: "Triệu đại công tử sảng khoái, đây cũng sảng khoái một chút, một bình dầu ớt kích thước như , bán cho Triệu đại công tử bốn lượng bạc, bán cho khác cũng năm lượng." Nàng bừa, căn bản từng bán qua, vẫn là do Triệu Tử Kỳ nhắc tới cho nên nàng mới tạm thời sinh suy nghĩ bán dầu ớt.