Hai ngày nay chuyện làm ăn buôn bán rất tốt, dầu ớt dùng cực nhanh hết, vốn là một bình lớn mà hiện tại cũng chỉ thấy đáy, hôm nay phải điều chế ra dầu ớt trước.
Vừa về đến nhà, Trần Hi cũng không hề nghỉ ngơi, lập tức tiến vào phòng bếp bận rộn.
Hai ngày nữa là tết Trùng Dương, đến lúc đó người lên đi ngoạn sẽ rất nhiều, nói không chừng còn có hội chùa, Trần Hi nhất định không thể bỏ qua cảnh náo nhiệt này, sợ đến đến lúc đó bận rộn không kịp làm, cho nên Trần Hi quyết định hôm nay làm nhiều dầu ớt hơn một chút, có thể giữ được vài ngày, không phải lo lắng.
Cha mẹ Trần cũng không nhàn rỗi, vừa phải lo chuyện buôn bán của quán, cũng phải chăm lo hoa màu trong ruộng, còn có rau trồng trong vườn rau mới khai khẩn.
Ngay cả Trần Diệu cũng chạy trước chạy sau tìm việc làm.
"Muội muội, để ta nhóm lửa." Hắn ngồi trước bếp, cau mày đau lòng: "Muội mệt mỏi quá, ta rất muốn giúp muội nhưng lại không biết có thể làm gì."
"Hiện tại nhóm lửa cũng rất tốt rồi." Trần Hi cười cười nói: "Nếu không, một mình muội vừa phải đốt lửa vừa phải cắt nguyên liệu, bận rộn không kịp làm đâu!"
Trần Diệu nghe xong vui vẻ nở nụ cười: "Vậy sau này ta sẽ giúp muội nhóm lửa."
Trần Hi cười gật đầu.
Lần này làm được ước chừng ba bình dầu ớt.
Cũng không dám làm quá nhiều một lúc, nếu chẳng may buôn bán ế ẩm, dầu ớt không hỏng ngay nhưng hương vị sẽ giảm sút, ba hũ là vừa đủ.
Chờ qua mấy ngày bận rộn này, lại xào tiếp là được.
Dầu ớt dưới đáy nồi không lấy ra được, Trần Hi lập tức dùng bánh bao lau một vòng dưới đáy nồi, được hai cái bánh bao.
Chính nàng tự xé ra một nửa ăn, sau đó lại đưa cho Trần Diệu một cái: "Ca có đói bụng hay không, ăn cái này trước đi."
Trần Diệu nhận lấy, cắn một miếng lớn, hai con mắt nhất thời sáng lên: "Ăn ngon!"
Trần Hi cũng cảm thấy ngon.
Nàng ăn một lúc, trong lòng đột nhiên lại có tính toán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-68.html.]
Đúng vậy, cũng có thể bán bánh bao, kẹp đậu phộng tương ớt, chắc chắn rất ngon.
Nghĩ như vậy, nàng lập tức bắt đầu làm.
Bởi vì muốn thêm chút đậu phộng vụn để tăng hương vị, hôm nay nàng mua không ít đậu phộng.
Nói làm là làm, trước tiên rửa sạch một chén đậu phộng để ráo nước, xào chín trên lửa nhỏ, sau khi lột bỏ vỏ, nghiền đậu phộng vỡ nát, sau đó bắt đầu nấu lại dầu ớt, đợi khi gần được thì cho đậu phộng giã nát và vừng vào xào cùng nhau.
Đậu phộng vốn rất thơm, mùi thơm của dầu ớt lại càng đậm đà, hai thứ vừa hoà quyện vào nhau, mùi thơm lại càng xộc thẳng vào vị giác người khác.
Sau khi xào đậu phộng cay xong, Trần Hi lập tức múc một muỗng kẹp đều vào trong bánh bao đưa cho Trần Diệu: "Ca nếm thử cái này đi."
Trần Diệu đã sắp ngất đi vì hương thơm này, thấy muội muội đưa cho mình trước, hắn lập tức lắc đầu: "Muội muội đói, muội muội ăn trước đi."
"Nhiều lắm, muội sẽ tự làm cho mình, cái này ca ăn đi, nhanh." Trần Hi nói.
Lúc này Trần Diệu mới nhận lấy.
Tuy rằng rất thơm, nhưng hắn không ăn, mà là chờ muội muội.
Chờ Trần Hi lại kẹp thêm một cái bánh bao, cắn một miếng trước, lúc này Trần Diệu mới bắt đầu ăn.
Đậu phộng xào chín rất thơm giòn, lại xào trong dầu ớt, lại càng thơm lừng trong miệng, phối hợp với bánh bao nóng hổi,t sự ngon vô cùng.
"Ăn ngon không?" Trần Hi cười hỏi.
Trần Diệu miệng đầy bánh bao, không có cách nào mở miệng chỉ có thể cười không ngừng gật đầu: "Ngon ngon…"
Trần Hi lại gắp hai cái đưa cho Trần Diệu: "Ca cầm đi cho cha mẹ nếm thử, bọn họ đoán chừng cũng đói bụng rồi."
Trần Diệu nhận lấy sau đó lập tức bước nhanh ra ngoài.
Trần Hi ăn hết bánh bao trong tay, vốn định bắt đầu cán mì ống, nhưng chần chờ một lát, lại xé nửa cái bánh bao, múc chút tương đậu phộng cay, sau khi ăn xong rốt cục cũng thỏa mãn, bắt đầu múc nước trộn mì...
Lúc ra vào bận rộn, chợt nàng nghe thấy bên ngoài có tiếng động.