Nàng đúng là thông minh, nghĩ cách nhờ Thập Bát Nương.
Tờ thực đơn đưa mà nàng đưa cho Thập Bát Nương, chỉ cần nàng nguyện ý thử, những chuyện nhỏ liên quan đến Lục Thời Nghiễn ngày nhờ nàng hỗ trợ, chắc hẳn Thập Bát Nương cũng sẽ từ chối.
Đây chính là công thức nấu ăn của Thư Phù Lôi mà nàng thích ăn nhất!
Ở Duy huyện chính là độc nhất, thể bộ Đại Yến cũng tìm cái thứ hai.
Hơn nữa nàng sáng nay đường thành nàng cũng nghĩ thông suốt một đạo lý.
Tại tránh xa nữ chính?
Không nhân vật phản diện thì nàng cũng thể ôm đùi nữ chính!
Sau , nữ chính sẽ trở thành nhà giàu nhất, còn là thủ phụ phu nhân, cái đùi như , chuyện buôn bán của nàng sẽ càng tiện lợi?
Đương nhiên, nếu như thật sự cho nàng ôm, nàng cũng sẽ mặt dày mày dạn tiến lên gây hiềm khích, nàng chỉ thử một xem .
"Hôm nay cũng về sớm hả con?" Mẹ Trần đau lòng khuê nữ ban đêm ngủ ngon, nghĩ rằng nếu trở về sớm thể nghỉ ngơi một chút.
Trần Hi tràn đầy nhiệt tình : "Chúng phố Đông Long một lát, hôm nay gặp mặt, thử vận may một chút."
Chủ yếu là lúc nãy chi ngoài mười lượng bạc, tiền trong tay hiện tại nhiều lắm, Lục Thời Nghiễn đóng dấu mệnh cách đoản mệnh trong nguyên tác, nếu uống thuốc khẳng định cần tiêu tí tiền, hơn nữa nàng còn dọn trong thành, tranh thủ thời gian kiếm tiền mới là lẽ !
Trên đường Đông Long đều là những cửa hàng nhỏ, chút giống với phố bách hóa, bởi vì chủng loại phong phú, giá cả rẻ, hàng ngày lượng tới dạo cũng ít.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-64.html.]
Cũng nhiều bán hàng rong tạm thời bày sạp và bán hàng rong chọn rao hàng, đây là con phố náo nhiệt nhất trong thành.
Hôm qua tới là sợ gặp quen, đến lúc đó la hét ầm ĩ, ảnh hưởng chuyện ăn buôn bán chỉ là thứ yếu, chủ yếu là sợ ảnh hưởng tâm tình cha Trần.
bây giờ, Trần Hi đổi ý nghĩ.
Cha Trần cũng thể một mực trốn tránh, chính suy nghĩ mới là biện pháp vất vả một , nhàn nhã suốt đời.
Gặp vấn đề thì giải quyết là .
Cha Trần hiện tại đắm chìm trong vui sướng khi khuê nữ ý chí kiếm tiền, căn bản khuê nữ bọn họ suy nghĩ nhiều như .
Hai ngày nữa chính là tết Trùng Dương, ít ngoài mua đồ ăn tết, đối với Trần Hi mà quả thực là niềm vui ngoài ý .
Vừa mới dọn xong quán, thực khách tiến lên hỏi, bán một phần mì ống canh chua.
Đến phố Đông Long, phần lớn là những gia đình bình thường, hoặc là hạ nhân của những gia đình phú quý tới mua, mì ống canh chua chỉ cần mười đồng là thể mua một chén lớn, so với sủi cảo canh chua càng thực dụng hơn, hơn nữa hương vị tươi mới, cay cay ăn cũng ngon miệng, càng hoan nghênh ở phố Đông Long.
Trong lúc nấu mì cho thực khách, Trần Hi cũng hỏi thăm hoạt động hai ngày tết Trùng Dương, trong lòng tính toán.
Mì ống canh chua hoan nghênh dị thường, hơn nữa ngày hôm qua lượng mì ống chuẩn sẵn cũng nhiều, bao lâu bán hết sạch, Trần Hi tạm thời dùng bột mì sủi cảo để chút mì ống.
Mặc dù thể so với mì ống đặc biệt ngày hôm qua, nhưng rốt cuộc mì sủi cảo cũng ủ hơn nửa ngày, cũng đủ dai, mùi vị cũng thua kém bao nhiêu.
Một nhà ba bận rộn hơn một canh giờ, Trần Hi mặt trời còn gắt mấy nữa, lập tức với cha Trần, dọn quán về nhà.
Nếu còn trì hoãn nữa thì sẽ đường ban đêm, hơn nữa hôm nay đổi ba nơi bày sạp, vẫn luôn nhàn rỗi, cho nên trở về nghỉ ngơi một chút sớm một chút, kiếm tiền tuy rằng quan trọng hơn, nhưng cũng thể tiêu hao sức khỏe, nếu lỡ như mệt mỏi quá để sinh bệnh tật, thành mất còn hơn .