Lục Thời Nghiễn mím môi khẽ.
Trần Hi bĩu môi: "Lại cái gì?"
Lục Thời Nghiễn lắc đầu: "Không gì cả."
Nam chủ nhân gì chứ, cuối cùng cũng chỉ là theo nàng, chỉ cần nàng vui vẻ, cái danh nam chủ nhân đó cũng chẳng bận tâm.
Câu chuyện còn kể xong mà Trần Hi bắt đầu ngủ gật.
Lục Thời Nghiễn ước chừng thời gian cũng trễ, bèn đến bế nàng ngủ.
"Ta còn rửa mặt mà!" Trần Hi mơ màng, vùng vẫy lên.
"Ta sẽ chuẩn nước cho nàng." Lục Thời Nghiễn trấn an nàng.
Lúc Trần Hi mới giãy dụa nữa.
Chờ rửa mặt xong, đồ ngủ, nàng ngã lên giường liền ngủ .
Lục Thời Nghiễn đổ nước rửa chân trở về, thấy nàng đắp chăn mà ngủ, đành dở dở đắp chăn cho nàng.
Sau khi thổi tắt đèn trong phòng, Lục Thời Nghiễn ngoài, lấy giấy bút, trầm tư một lúc, bắt đầu .
Ngày mai Quốc Tử Giám bái phỏng một vị bạn cũ của ân sư, ân sư mặc dù cần quá khẩn trương nhưng cũng thể quá đường đột, dù cũng chuẩn chút ít.
Trần Hi ngủ một nửa, như thường lệ ôm eo Lục Thời Nghiễn, tay mò mẫm trong chăn mà thấy ấm quen thuộc, ngược còn nàng tỉnh dậy.
Nàng mơ mơ màng màng thoáng qua, giường cư nhiên .
"Lục Thời Nghiễn?" Nàng theo bản năng bắt đầu gọi .
Lục Thời Nghiễn ang thành nốt công việc, tiếng gọi, liền đáp ngay: "Ừ, ở ngoài ."
Trần Hi hiểu: "Chàng ngủ? Tỉnh dậy thấy , còn tưởng chuyện gì, sợ chết..."
Lục Thời Nghiễn thu bút, đặt tờ giấy sang một bên dùng giấy trấn đè lên vết mực.
"Ta ngủ ngay đây." Hắn dậy trở phòng: "Sao nàng tỉnh?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-541.html.]
Trần Hi cũng tỉnh táo, liền ngáp một cái: "Không ôm , quen."
Lục Thời Nghiễn đầy yêu thương, nhanh chóng đồ và xuống bên cạnh nàng.
"Ngủ ." Hắn vỗ nhẹ lên lưng nàng.
Hơi ấm và mùi hương quen thuộc Trần Hi thấy an lòng, nhanh chóng chìm giấc ngủ trở .
Kinh thành lạnh hơn ở nhà, nhưng ôm trong lòng, Lục Thời Nghiễn cảm thấy, đây là nơi ấm áp nhất thế gian.
Ngày hôm , hai chính thức bắt đầu ai bận việc nấy.
Lục Thời Nghiễn mang theo văn chương của cùng thư giới thiệu của ân sư với đặc sản trong nhà mà Trần Hi chuẩn cho , tới Quốc Tử Giám.
Trần Hi cũng thăm hỏi.
Lúc quyết định kinh, Trần Hi liền đưa thư cho Liễu Tam Nương, tới cũng mang cho nàng ít đồ.
Mặc dù đáng giá bao nhiêu tiền, nhưng từ những thư từ lui tới mấy năm nay, nàng cảm thấy Liễu Tam Nương sẽ thích.
Ăn xong điểm tâm, hai liền chia tay ở cuối ngõ.
Lục Thời Nghiễn Quốc Tử Giám, Trần Hi về phía tây thành.
Tây thành Ngọc Liễu Hạng, Liễu gia.
Từ Thịnh gia còn Tề gia bên , Trần Hi đối với Liễu gia cũng một chút hiểu , cũng Liễu gia là chu môn vọng tộc danh giá, là một hiện đại xem ít phim ảnh, nàng cũng khái niệm về quyền quý.
thực sự khi tận mắt chứng kiến, nàng vẫn khỏi kinh ngạc.
Phủ Liễu gia cũng thật sự là quá lớn!
Vốn Trần Hi cho rằng đưa tín vật và mời ở cửa thì sẽ chờ một chút.
Không nghĩ tới, nàng mới tỏ rõ phận, gác cổng liền bày vẻ mặt kinh hỉ nàng: "Ngài chính là Trần nương tử ở huyện Duy?"
Trần Hi chút kịp phản ứng.
Tại , gác cổng Liễu gia cũng nhận nàng?
"Mau mau mời ." Người gác cổng thiện chào nàng cửa: "Tam tiểu thư sớm dặn dò các tiểu nhân, Trần nương tử đến thì cần thông báo, trực tiếp mời ngài , tam tiểu thư chúng sớm chờ mong Trần nương tử kinh ."
Nói xong liền mời Trần Hi phủ, đồng thời kêu nhanh chóng báo tin cho tam tiểu thư.