Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 533

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:42:26
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chọc khác, cuối cùng đều trả.

Nếu tình cảnh thích hợp, Trần Hi thực sự hát một khúc để biểu đạt tâm trạng vui vẻ của lúc .

nhiều khi, cảm xúc của con khó che giấu.

Nhất là ở mặt cận nhất, tín nhiệm nhất, sẽ vô thức buông lỏng cảnh giác và ngụy trang, bộc lộ bản chất chân thật nhất.

thận trọng đến , dù nhắc nhở cẩn thận đến , nhưng buông lỏng vẫn là buông lỏng, hơn nữa niềm vui và sự thoải mái đặc biệt khó giấu giếm, khuôn mặt căng thẳng của Trần Hi, thỉnh thoảng sẽ lộ vài nét vui vẻ.

Lục Thời Nghiễn nhạy bén như , thể nhận .

Hơn nữa, trong xe ngựa vốn cũng chỉ hai bọn họ, ánh mắt của một mực ở Trần Hi, phát hiện cũng khó.

Ngay cả khi đang chăm chú khắc ngọc bội, cũng chia một nửa tâm trí để ý đến Trần Hi - sợ nàng mệt mỏi, chán chường.

Lúc , sự việc tiền riêng mới xảy , trong lúc hoang mang bối rối, càng chăm chú Trần Hi - sợ nàng giận , nên để ý , dấu hiệu thì lập tức dập tắt.

Cũng chán ghét chuyện tức giận , mà là sợ nàng tức giận với .

Vốn dĩ kinh dự thi đường dài mệt mỏi, vì chuyện quan trọng mà giận dữ, thì thật đáng.

Thế là Lục Thời Nghiễn bắt nụ chợt lóe mặt Trần Hi.

Vốn cho rằng xe ngựa lâu, lầm .

thứ hai bắt nụ mặt Trần Hi, Lục Thời Nghiễn lúc mới xác định, lầm.

Trần Hi chính là đang trộm.

Vì thế cũng mím môi nở nụ .

Không tức giận là .

Hơn nữa còn vui vẻ, chịu oan uổng thì cứ chịu một trận , đều đáng giá.

“Nàng đang cái gì?" Lục Thời Nghiễn nhịn hỏi tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-533.html.]

Lâu như , Trần Hi vẫn cúi đầu việc của , , cũng để ý đến , Lục Thời Nghiễn đương nhiên sẽ cảm thấy bất an.

Thấy nàng nở nụ , tất nhiên là an tâm.

Bèn chủ động hỏi nàng.

Trần Hi vẫn , chỉ nghiêm mặt, cứng họng : "Ta ."

Lục Thời Nghiễn: " rõ ràng…"

Trần Hi tiếp tục ngắt lời : "Chàng lầm !"

Lục Thời Nghiễn há miệng, cuối cùng ồ một tiếng: "Nương tử ."

Khóe miệng Trần Hi nhếch lên, hừ lạnh trong lòng, quen dỗ dành vui vẻ, nhưng , nàng mắc mưu nữa, đừng mong lừa nàng.

Vì thế, mãi cho đến khi đoàn xe dừng nghỉ ngơi, Trần Hi vẫn cố gắng chủ động chuyện với Lục Thời Nghiễn.

Tuy Lục Thời Nghiễn Trần Hi cũng giận , ngược tâm tình còn , nhưng dù cũng để ý tới , cũng sốt ruột.

Vì thế đêm đó, Lục Thời Nghiễn ân cần.

Trần Hi ngay từ đầu còn thể kiên trì, đó... vẫn Lục Thời Nghiễn gài bẫy.

Ngồi xe ngựa cả ngày, vốn mệt mỏi, Lục Thời Nghiễn lừa gạt giày vò hồi lâu, đêm nay nàng ngủ say bao nhiêu cần bàn.

Đến sáng sớm ngày hôm, khi đoàn xe khởi hành, Trần Hi vẫn còn buồn ngủ, ngáp dài ngáp ngắn.

May mà nàng xe, lái xe, lên xe ngựa liền bắt đầu ngủ.

Lục Thời Nghiễn ôm Trần Hi đang ngủ bù, thỉnh thoảng hôn lên má, mi tâm, đỉnh tóc nàng một cái, cuối cùng cũng an tâm.

Giữa vợ chồng thể mâu thuẫn qua đêm chứ.

Đầu giường cãi cuối giường hòa, xưa sai mà.

Trong xe tuy rằng trải đệm dày, nhưng đoàn xe chạy đường, trong xe ngựa vẫn lắc lư nhiều, cho Trần Hi vốn ngủ ngon càng choáng váng, một giấc trực tiếp ngủ thẳng đến buổi chiều.

Lúc mở mắt , mặt trời nghiêng về phía tây, lúc đoàn xe đang băng qua rừng cây, gió thu xào xạc, xe ngựa lướt qua lá rơi bay tán loạn, thật là lãng mạn.

Loading...