Lúc dùng giỏ xách qua, còn để đó ba quả cam mật - - loại trái cây mà Trần Hi yêu thích nhất trong mùa .
kết quả cũng giống như hai .
Lúc giỏ ném , cam mật lấy , chỉ còn thư xin .
Lục Thời Nghiễn hề nổi giận, càng một chút mất kiên nhẫn nào.
Ngược , còn cảm thấy Trần Hi nổi giận như cực kỳ đáng yêu, ầm ĩ náo loạn, cũng mắng mà còn nguyện ý thư xin , quả thực thể là ôn nhu tri kỷ.
Hắn một nữa mài mực, liền năm trang giấy.
Sau khi xong, thổi khô từng tờ từng tờ, lúc mới đặt giỏ.
Đương nhiên, còn một quả cam mật và hai quả táo — cam mật hết, chỉ còn táo để thế.
Lúc đây, Lục Thời Nghiễn ở đầu tường, mong đợi trong một thời gian dài.
Hắn vội, cũng thúc giục.
Dù cũng là năm trang giấy, Trần Hi xong cũng cần thời gian
Lần hẳn là nàng thể nguôi giận ? Hắn nhẹ nhàng mím môi, mắt mặt trời lặn, biến mất -- sắp ăn cơm tối.
Theo thời gian trôi qua, Lục Thời Nghiễn càng tự tin nhất định thể khiến Trần Hi nguôi giận – nàng càng lâu, chứng tỏ nàng càng để mắt đến .
sự thật chứng minh, nữa dự đoán sai .
Khi cái giỏ ném , thư xin chỉ ở đó, mà ngay cả hai quả táo cũng ném .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-506-ngoai-truyen-cuoc-song-sau-hon-nhan.html.]
Nhìn quả táo đỏ vô tội trong rổ, Lục Thời Nghiễn vốn còn đang lo lắng cho Trần Hi cũng tha thứ cho nhất thời vui vẻ - - vẫn thích ăn táo ?
Chỉ lấy cam mật trả táo .
Hắn lấy táo , phòng chứa đồ trong bếp tìm kiếm trái cây khác.
Cam mật hết nhưng cũng thể chỉ xách một cái giỏ rỗng đưa qua, cho dù là giả bộ cũng giả bộ cho giống, tìm thêm chút hoa quả khác, miễn cho Trần Hi cảm thấy đang qua loa với nàng.
Hắn nhớ rõ ngày hôm qua Minh Nguyệt mang về một giỏ lựu, là do Lưu thẩm ở trong cửa hàng tự trồng, bà trồng nhiều, nhà ăn hết, nên đem chia cho , đặc biệt mang cho họ một rổ to.
Vừa tìm thấy rổ lựu, Minh Nguyệt và Trần Diệu cũng đến lấy nguyên liệu nấu ăn chuẩn cho bữa tối.
Ba chạm mặt, Minh Nguyệt và Trần Diệu gì.
Nhất là Minh Nguyệt, chính nàng còn cảm thấy thẹn thùng khi đụng lúc đông gia và Lục ca nhi cãi , Lục ca nhi còn đơn phương đông gia nhốt ở ngoài sân cho - - đúng , nàng đang thẹn thùng Lục Thời Nghiễn.
vẻ mặt Lục Thời Nghiễn vẫn như thường, căn bản bất kỳ ý hổ ngượng ngùng nào, còn chủ động gật đầu với bọn họ: "Ta lấy ít lựu."
Dứt lời, liền thu hồi tầm mắt, tìm rổ nhỏ nhặt từng quả lựu lớn, rời khỏi nhà bếp như chuyện gì xảy .
Lúc , Minh Nguyệt còn đỏ mặt, lôi kéo Trần Diệu nhường đường cho .
Trần Diệu vốn định mượn cơ hội hỏi Lục Thời Nghiễn xem rốt cuộc là sap chọc cho tức giận, nhưng lời hỏi khỏi miệng Minh Nguyệt ngăn cản.
Nàng theo đông gia lâu như , đối với tính tình đông gia, Minh Nguyệt tự nhận vẫn hiểu rõ.
Lục ca nhi rõ ràng đặc biệt sốt ruột, đông gia cũng thật sự giận dữ, tình cảnh hiện tại lẽ chỉ là thú vui của cặp vợ chồng trẻ, nhất là nên hỏi gì thêm.
Trần Diệu ngăn cản thì bĩu môi, cũng nhặt một quả lựu lớn, bóc với Minh Nguyệt: "Muội phu thật kỳ quái a, đó cũng chọc tức giận, tại từ khi thành hôn mỗi ngày đều chọc tức giận?"
Nói là mỗi ngày thì chút khoa trương.