Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 493: Ngoại Truyện Cuộc Sống Sau Hôn Nhân

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:40:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lông mày Lục Thời Nghiễn cũng nhíu lại, vô cùng nghi hoặc.

Theo bản năng đuổi theo bước chân của nàng, trong đầu còn đang suy tư cách xưng hô 'phu nhân' này rốt cuộc đã phạm phải điều cấm kỵ gì, cho đến khi vào trong, đèn đuốc sáng trưng, cũng chiếu sáng khuôn mặt Trần Hi, nhìn gương mặt đỏ bừng của nàng, lỗ tai đỏ bừng, cả cổ cũng vậy...

Lục Thời Nghiễn bừng tỉnh đại ngộ.

Hắn hiểu rồi.

Trần Hi mơ hồ nhận ra điều gì đó, quay đầu liền thấy Lục Thời Nghiễn đang mím môi cười.

Nàng lập tức xù lông: "Chàng cười cái gì?"

Lục Thời Nghiễn lập tức ngừng cười: "Không có gì."

Trần Hi: "Rõ ràng chàng đã cười rồi."

Lục Thời Nghiễn lúc này mới nhếch môi, cười nói: "Ta cười phu nhân đáng yêu."

Trần Hi: "..."

Đối diện với ánh mắt nàng, Lục Thời Nghiễn lập tức sửa lại: "Cười nương tử đáng yêu.".

Mặt Trần Hi đỏ bừng, nhưng dường như cũng có chút quen dần.

Nhưng nàng quyết không đề cập tới chuyện vừa rồi, chỉ nói: "Lần này coi như bỏ qua, nếu còn dám lừa gạt ta, ta sẽ không dễ dàng bỏ qua như thế."

Lục Thời Nghiễn lập tức gật đầu: "Tuyệt đối sẽ không có nữa."

Trần Hi: "Chàng còn chuyện gì giấu ta không? Hôm nay khai hết ra, ta sẽ không truy cứu, nếu sau này ta phát hiện, ta sẽ tính cả nợ cũ lẫn nợ mới."

Lục Thời Nghiễn chần chừ một lát.

Dù chỉ là một chút, nhưng Trần Hi vẫn phát hiện ra.

Trần Hi vốn cho là hắn chỉ gạt mình chút chuyện nhỏ này, nhất thời liền trợn tròn mắt: "Chàng còn có chuyện gạt ta?"

Lục Thời Nghiễn thề thốt phủ nhận: "không có."

Trần Hi: "Ta rõ ràng thấy chàng vừa do dự, nhất định là đã nghĩ đến điều gì đó, còn dám lừa ta?"

Lục Thời Nghiễn dở khóc dở cười: "Ta thực sự nghĩ đến vài chuyện, nhưng không liên quan đến việc lừa dối nàng."

Trần Hi đương nhiên không tin.

Lục Thời Nghiễn tiến lên một bước, muốn ôm nàng, nhưng bị Trần Hi ngăn lại: "Trước tiên chàng đừng chạm vào ta."

Lục Thời Nghiễn bất đắc dĩ nói: "Vậy ta nói cho nàng nghe, nàng hứa là không giận nhé?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-493-ngoai-truyen-cuoc-song-sau-hon-nhan.html.]

Trần Hi trợn tròn mắt: "Quả nhiên là còn chuyện khác? Lục Thời Nghiễn, ta thật sự đã nhìn nhầm chàng rồi!"

Lục Thời Nghiễn: "Trước đây ta nói với nàng, nàng cứu ta một mạng, ta cứu nàng một mạng, chúng ta không ai nợ ai, thực ra không phải vậy."

Trần Hi: "...?"

Là sao?

Hắn đang nói cái gì vậy?

Sao đột nhiên lại nhắc tới ân cứu mạng?

Chuyện này có liên quan gì đến việc hắn giấu mình.

Thấy mặt nàng lộ vẻ khó hiểu, Lục Thời Nghiễn tiếp tục nói: "Nàng đã cứu ta hai lần, ta chỉ cứu nàng một lần, ta vẫn còn nợ nàng một mạng."

Trần Hi càng nghe càng không hiểu.

Lục Thời Nghiễn dừng một lát, nhìn vào mắt nàng, khóe miệng hơi cong cong, ánh mắt càng dịu dàng như nước: "Mùa thu nàng đã cứu ta một mạng, mùa đông lại cứu ta một mạng, đó là hai lần, hai mạng."

Trần Hi nghĩ tới điều gì đó, nhưng ánh mắt vẫn mang vẻ không chắc chắn.

Lục Thời Nghiễn nhẹ nhàng cười cười: "Nửa đêm nàng trèo tường vào nhà ta, không lâu sau ta đã biết, ta còn biết nàng đã trông ta suốt đêm, đợi ta hạ sốt mới rời đi."

Trần Hi: "..."

Nàng nhìn hắn, một hồi lâu, mới không dám tin nói: "Chàng, chàng khi đó đã sớm tỉnh rồi, là đang giả bộ ngủ?"

Lục Thời Nghiễn gật đầu.

Trần Hi: "..."

"Vậy nên, đêm đó chàng cố tình không ngủ, tính toán sẵn để bắt ta tại trận đúng không?"

Lục Thời Nghiễn gật đầu: "Không phải muốn bắt nàng tại trận, mà là mỗi lần hỏi nàng, nàng đều không thừa nhận, ta cũng không có cách nào, chỉ có thể làm như vậy."

Trần Hi nói không nên lời.

Tâm tư Lục Thời Nghiễn thật sự rất sâu.

Không phải nói hắn tính toán chuyện bắt nàng.

Mà là, hắn cư nhiên có thể giả bộ ngủ một đêm, hắn làm sao nhịn được?

Trần Hi liền trực tiếp hỏi.

Lục Thời Nghiễn trả lời:

"Việc gì ta cũng muốn làm rõ ràng, dù sự thật có tàn khốc đến đâu, ta cũng không chấp nhận mơ mơ hồ hồ."

Trần Hi nhìn hắn cười lạnh một tiếng: "Ơ, vậy là ta thích bị lừa gạt, thích mơ mơ hồ hồ sao?"

Loading...