"Chàng nhiều thật." Nàng lật xem, thờ ơ .
Lục Thời Nghiễn: "Lúc học ở Phủ Thành, từng thấy qua."
Học viện Dương Phủ thiếu con cháu quyền quý, quả thật cho mở mang ít kiến thức.
Trần Hi gật đầu: "Ồ."
Sau đó gì nữa.
Lục Thời Nghiễn trầm mặc một hồi, tiếp tục hỏi: "Còn tìm gì thú vị nữa ?"
Trần Hi ngược là những lễ vật nhận nữa mà là thuận miệng : "Hình như rõ ẩn tình đằng chuyện Triệu Tử Lộ cầu hôn từ , cũng , tại rõ ràng như ?"
Điều , khi đó nàng ngạc nhiên.
Chỉ là ngại Triệu Tử Kỳ ở đây cho nên nàng mở miệng hỏi mà thôi.
Lục Thời Nghiễn chớp chớp mắt: "Ta nhờ hỏi thăm."
Trần Hi cảm thấy gì đó đúng.
Nàng dậy, Lục Thời Nghiễn: "Hỏi thăm với ?"
Ít nhất hôm nay mới , tại với nàng?
Lục Thời Nghiễn: "Chuyện , ảnh hưởng tâm trạng của nàng."
Trần Hi chằm chằm mắt : "Chàng hỏi thăm từ khi nào?"
Lời khỏi miệng, nàng liền nhận thể hỏi trúng điểm mấu chốt.
Ánh mắt Lục Thời Nghiễn lóe lên.
Trần Hi chăm chú : "Ngày Triệu Tử Lộ cầu hôn, lúc chạy về, cũng liên quan đến chuyện ?"
Lục Thời Nghiễn: "..."
Trần Hi: "Rốt cuộc hỏi thăm ai?"
Lục Thời Nghiễn hỏi chút nghẹn lời.
Hắn nhất thời nên giải thích như thế nào, cho nên cũng tiện tùy tiện mở miệng.
Thấy chỉ nàng mà lời nào, Trần Hi nhíu mày: "Chàng chứ!"
Không lời nào là ?
Lục Thời Nghiễn cũng ngờ phản ứng của Trần Hi lớn như , vội : "Không hỏi thăm ai, chỉ là bạn học cũ đây."
Trần Hi: "Biết khi nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-483-ngoai-truyen-cuoc-song-sau-hon-nhan.html.]
Lục Thời Nghiễn: "... Một ngày khi cầu hôn."
Trần Hi mở to hai mắt.
Ngày đó, vội vã chạy về kịp thời như , hoá thật sự liên quan đến việc !
"Cho nên... Chàng giấu lâu như !" Trần Hi bất mãn chỉ trích.
Lục Thời Nghiễn: "Ta ý giấu nàng, chỉ là cảm thấy chuyện quá xa, ảnh hưởng tâm trạng của nàng, thật sự giấu nàng."
Trần Hi nhướng mày : "Có thể một ngày gửi tin cho , bạn học cũ của là ai, thần thông quảng đại như ?"
Lục Thời Nghiễn: "..."
Nhìn như , trong lòng Trần Hi chỉ cảm thấy buồn .
Mà cảnh tượng cũng cho nàng nhớ tới năm đó Lục Thời Nghiễn đuổi theo nàng để ép hỏi, ban đêm lén đưa đồ cho là nàng .
mặt nàng vẫn duy trì bộ dáng tức giận: "Xem còn gạt ít chuyện!"
Lục Thời Nghiễn vốn định giải thích, nhưng trong nháy mắt mở miệng, nghĩ một cách, nghiêng đầu ho khan.
"Khụ khụ khụ... Khụ khụ khụ…"
Trần Hi vốn quá tức giận, giờ thì bùng nổ.
Gặp chuyện giải quyết liền giả bộ nhu nhược mê hoặc nàng?
Nàng vứt tấm da cừu trong tay lên rương: "Ta hiện tại mời Tề đại phu đến khám cho , ở nhà suy nghĩ kỹ , rốt cuộc giấu chuyện gì, chờ thành thật với !"
Nói xong nàng xoay rời .
Lục Thời Nghiễn còn đang giả bộ ho: "...?"
Hắn vội đuổi theo: "Lâm Lang! Ta nhờ Lâm Lang giúp để ý hôn sự của nàng! Là Lâm Lang gửi tin cho !"
Trần Hi cắn răng.
Quả nhiên.
Nàng nghĩ là ai, thể thần thông quảng đại như , Lâm Lang là nhân vật chính đương nhiên !
...
Nàng đầu trừng Lục Thời Nghiễn: "Còn gì nữa?"
Lục Thời Nghiễn: "Còn gì nữa?"
Trần Hi: "Những chuyện giấu , còn gì nữa ?"
Lục Thời Nghiễn: "Không còn gì nữa."
Trần Hi: "..."
Trần Hi ha một tiếng, tức giận : "Chàng ở nhà suy nghĩ kỹ , hôm nay khai hết những gì mà giấu !"