Trần Hi cảm thấy chút kỳ quái: "Không chuyện ăn, còn thể chuyện gì chứ?"
Trần Hi còn hỏi, Lục Thời Nghiễn mở miệng : "Triệu đại công tử gì cứ thẳng."
Triệu Tử Kỳ: "..."
Hắn do dự một lát, cuối cùng lui về phía một bước, cúi thật sâu hai trong sân, đó : "Triệu mỗ hôm nay tới cửa, là cố ý tới nhận ."
Trần Hi: "...?"
Xin ?
Bồi thường cái gì?
Xin vì chuyện gì?
Trần Hi Lục Thời Nghiễn, Triệu Tử Kỳ đắc tội với Lục Thời Nghiễn?
Khi nào?
Sao nàng .
Vẻ sắc lạnh mặt Lục Thời Nghiễn thoáng giảm một chút, chỉ là ngữ khí vẫn thản nhiên: "Đã như thì mời Triệu đại công tử nhà."
Triệu Tử Kỳ cúi đầu, trong lòng khổ một tiếng.
Lão Ngũ cái đồ hỗn trướng đầy bụng tâm tư xa ! Thật sự hại thảm !
cũng may, may là hôm nay đặc biệt đến đây.
Bằng , với tính tình của Lục Thời Nghiễn, nhà họ Triệu sẽ khó khăn.
Lục Thời Nghiễn nghiêng một bước, cho phép Triệu Tử Kỳ trong sân.
Triệu Tử Kỳ còn gượng, lau mồ hôi lạnh trán, cảnh tượng khiến Trần Hi trợn mắt há hốc mồm.
Rốt cuộc xảy chuyện gì !
Triệu Tử Kỳ thật sự đắc tội với Lục Thời Nghiễn ?
Thấy Triệu Tử Kỳ với nàng, nàng cũng lệ đáp một cái, đó liền qua Lục Thời Nghiễn, dùng khuỷu tay nhẹ nhàng đụng , đó dùng ánh mắt hỏi , rốt cuộc là chuyện gì xảy .
Lục Thời Nghiễn chỉ nàng một cái, trả lời nàng bằng ánh mắt an tâm, cũng gì.
Trần Hi: "...?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-476-ngoai-truyen-cuoc-song-sau-hon-nhan.html.]
Chuyện gì chứ, thần thần bí bí, vì thế nàng lùi phía một bước, hỏi Triệu Tử Kỳ đang hiệu cho mấy gã sai vặt và nha chuyển đồ : "Ngươi rõ ràng khi chuyển đồ , xin vì chuyện gì?"
Đồ đạc nhiều như , đều quý giá, nhận sẽ khó xử.
Triệu Tử Kỳ thoáng qua Lục Thời Nghiễn ở phía , nhưng chỉ thấy bóng lưng Lục Thời Nghiễn, thấy ánh mắt lạnh lùng , thoáng thả lỏng: "Trần lão bản , chuyện chúng , ?"
Trần Hi nhướng mày, tiện ở cửa?
Nàng càng tò mò hơn.
Nếu Triệu Tử Kỳ thật sự đắc tội với Lục Thời Nghiễn, cho dù ăn với Khánh Phương Lâu thì nàng cũng sẽ dễ dàng tha thứ cho Triệu Tử Kỳ, những đồ cũng sẽ trả cho hết!
"Ừ." Nàng nở nụ nhạt, gật đầu : "Vậy để đây , đừng dỡ xe."
Triệu Tử Kỳ nhạy bén nhận sự đổi trong thái độ của Trần Hi, trong lòng ngừng kêu khổ.
Đợi lát nữa trở về, đánh gãy chân của lão Ngũ!
"Vào ." Trần Hi với Triệu Tử Kỳ: "Trong nhà đơn sơ, khiến Triệu đại công tử chê ."
Triệu Tử Kỳ nào dám chê , hiện tại ngay cả cũng dám .
"Không ." Hắn vội : "Trần lão bản thế nào , từ lâu nên đến thăm hỏi, chỉ là cơ hội thích hợp..."
Lục Thời Nghiễn hai bước, hai chuyện phía , nhíu mày.
Ngay đó, liền nghiêng đầu, ho khan.
Tiếng ho khan cắt đứt cuộc trò chuyện của hai .
Trần Hi và Triệu Tử Kỳ đồng thời về phía Lục Thời Nghiễn.
Triệu Tử Kỳ thực phản ứng lớn, nhưng Trần Hi...
Sắc mặt Trần Hi lập tức đổi.
Nàng mang vẻ mặt phức tạp chằm chằm bóng lưng Lục Thời Nghiễn.
Hắn, mà giả bộ nhu nhược!
Nàng phát hiện mà vẫn đang giả vờ!
Thật cho rằng trong mắt nàng chỉ sắc , lý trí ?
Rốt cuộc Lục Thời Nghiễn cảm thấy nàng ngốc đến mức phát hiện chứ?
Trần Hi thở phì phò trừng mắt Lục Thời Nghiễn.
Lúc Triệu Tử Kỳ thu hồi tầm mắt, liền thấy vẻ mặt kỳ lạ của Trần Hi, lời khách sáo liền nuốt trở , dám lên tiếng nữa.