Thật trùng hợp, tới là Tề Kham.
Nhìn thấy Tề Kham, Trần Hi ngược cảm giác gì.
Tề Kham mờ mịt Lục Thời Nghiễn một cái.
Nụ mặt Lục Thời Nghiễn lập tức tản sạch sẽ, thản nhiên Tề Kham.
Tề Kham giật , đó nhẹ nhàng gật đầu với .
Lục Thời Nghiễn gật đầu, nhưng mặt vẫn thản nhiên.
Tề Kham cũng để ý mà đề cập đến chuyện qua giữa hai nhà với Trần Hi, chờ khi nàng thì nên bàn giao như thế nào, và bày tỏ, gặp đúng lúc như hôm nay, chi bằng bàn bạc, vấn đề gì cũng còn thời gian xử lý.
Lúc giờ cơm, trong tiệm nhiều lắm, nhưng Trần Hi vẫn chọn một góc khuất trong phòng bán kín.
Vừa mới mời khách đến, định gọi nhân viên phục vụ , thì tiếng ho khẽ.
Âm thanh quen thuộc và tần suất khiến Trần Hi lập tức nhíu mày.
Sau đó liền Lục Thời Nghiễn đang che môi ho khan một cách chuẩn xác.
Nàng còn bận tâm việc gọi nữa, vội vàng bước tới: "Sao ho thế? Có gió thổi, cảm lạnh ?"
Lục Thời Nghiễn mặt trắng lắc đầu: "Không , nàng việc ."
Trần Hi thể bỏ mặc mà việc, nàng vội rót cho một ly nước: "Uống chút nước ấm ."
Lục Thời Nghiễn che môi ho khan hai tiếng.
Chân mày Trần Hi nhíu : "Cả ngày , giờ ho đột ngột thế ?"
Ánh mắt Lục Thời Nghiễn lóe lên, đó cúi xuống, vẻ mặt nhu thuận : "Có lẽ là gió thổi."
Trần Hi đau lòng thôi: "Vậy lát nữa chúng trực tiếp trở về luôn, dạo nữa.
Lục Thời Nghiễn: "..."
Trầm mặc một lát, : ""Không , nghỉ ngơi một chút là khỏe ."
"Khỏe cái gì mà khỏe." Trần Hi : "Nghe lời , lát nữa về nhà luôn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-466-ngoai-truyen-cuoc-song-sau-hon-nhan.html.]
Lục Thời Nghiễn mỉm : "Được."
"Không nàng còn chuyện với Tề gia, , thật sự việc gì." Hắn .
Trần Hi dặn dò vài câu, còn pha Trần Bì cho , lúc mới tới phòng bán kín chuyện với Tề Kham.
Sự việc nhiều cũng nhiều, ít cũng ít.
bởi vì hai đều là nhanh nhẹn, rườm rà, nhanh bàn xong chuyện chính.
Về phần đó, chờ đến khi gặp sẽ giải quyết.
Trần Hi cũng thích đối tượng hợp tác nhanh nhẹn như , nụ mặt giương lên, chợt thấy Lục Thời Nghiễn ho.
Nàng vội đầu thoáng qua, thấy Lục Thời Nghiễn chỉ ho hai tiếng, liền tiếp tục nữa, lúc mới yên tâm.
"Vậy hôm nay cứ như ." Trần Hi chủ động : "Sau đó gì thì ."
Tề Kham về phía Lục Thời Nghiễn, trầm ngâm một lát dậy: "Được, cũng quấy rầy nữa."
Chờ Tề Kham , Trần Hi liền tìm Lục Thời Nghiễn: "Đến Tế Thiện Đường xem , lúc cứ ho hoài."
Lục Thời Nghiễn uống một ngụm Trần Bì: "Thật sự cần, chỉ là gió thổi thôi, gió thổi là thể đỡ hơn."
Trần Hi tin.
Lục Thời Nghiễn cam đoan với nàng: "Ngày mai chắc chắn sẽ khỏi."
Thấy , Trần Hi đành theo ý : "Nếu ngày mai khỏi, gặp đại phu xem bệnh ngay."
Lục Thời Nghiễn gật đầu đồng ý: "Được."
"Vậy chúng về nhà thôi." Trần Hi : "Lát nữa chắc gió."
Trên đường trở về, Trần Hi còn cố ý quấn khăn quàng cổ cho , tránh cho gió thổi nữa.
Về đến nhà, quả nhiên Lục Thời Nghiễn ho nữa.
buổi tối, Trần Hi cảm thấy hôm nay gió thổi, còn ho khan nữa, vẫn nên nghỉ ngơi thật thì hơn, nhưng Lục Thời Nghiễn từ chối với lý do "Ta khỏe ".
Cũng là chứng minh với Trần Hi rằng thật sự , vì lý do gì khác, mà tối nay tinh thần của đặc biệt sung mãn.
So với đêm động phòng hoa chúc ngày thành hôn còn sung mãn hơn.