Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 459: Ngoại Truyện Cuộc Sống Sau Hôn Nhân

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:39:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Thời Nghiễn không nói thân phận thật sự của Trần Hi với cha mẹ, hắn biết, cha mẹ nhất định sẽ hiểu hắn, ủng hộ hắn.

Hơn nữa, Trần Hi thực sự rất tốt.

Bọn họ khẳng định cũng thích đứa con dâu này.

Lúc xuống núi, đi rất xa rồi lúc này Trần Hi mới tiếp tục truy hỏi: "Bây giờ có thể nói chưa?"

Lục Thời Nghiễn: "Hiện tại cũng không được."

Trần Hi nheo mắt nhìn Lục Thời Nghiễn, nàng nghi ngờ Lục Thời Nghiễn đang đùa mình.

"Bây giờ không được, vậy khi nào được, chàng nhất định phải cho ta một thời gian cụ thể chứ?"

Nói xong, nàng không chớp mắt nhìn hắn, dám đùa nàng, đừng trách nàng không khách khí.

Khi nàng nheo mắt nhìn tới, Lục Thời Nghiễn đã chú ý, hắn chỉ thấy buồn cười, bình thường nàng nghiêm túc, không ngờ lại có thể đáng yêu thế này.

Trên mặt Lục Thời Nghiễn vẫn duy trì sự bình tĩnh, quay đầu nhìn nàng: ""Nàng thật sự muốn biết?"

Trần Hi gật đầu: "Đây là chuyện đương nhiên."

Nói chuyện nửa chừng, rất làm người khác ngứa ngáy!

Lục Thời Nghiễn liền ra hiệu với nàng: "Nàng lại gần đây, ta nói cho nàng biết."

Trần Hi không nghi ngờ gì, lập tức tiến lại gần, cũng lấy ánh mắt ý bảo hắn, được rồi có thể nói rồi.

Lục Thời Nghiễn bị vẻ mặt như vậy của nàng làm cho ngứa ngáy, cổ họng hắn lăn một vòng, hơi cụp mắt, tiến đến bên tai nàng, nhẹ nhàng nói vài chữ.

Trần Hi: "..."

Trần Hi sửng sốt.

Trần Hi khiếp sợ.

Trần Hi đỏ mặt.

Trần Hi xấu hổ.

Một lúc sau, nàng mới đỏ mặt, mở to mắt nhìn Lục Thời Nghiễn, dùng ánh mắt trách móc anh - Hắn là kẻ lưu manh sao!

Lục Thời Nghiễn càng ngứa ngáy vì bộ dạng này của nàng, không nhịn được, nắm cằm nàng, hôn lên môi nàng một cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-459-ngoai-truyen-cuoc-song-sau-hon-nhan.html.]

Mặt Trần Hi đỏ bừng, không nhịn được mắng: "Lục Thời Nghiễn!"

Lục Thời Nghiễn cười lui lại một chút, cười nói: "Ừ, ta đây."

Trần Hi bị phản ứng của hắn làm cho hoàn toàn bất lực, nàng cắn môi nhìn hắn rất lâu, mới nghẹn ngào nói: "Chàng, chàng không thể thu liễm một chút sao?"

Ai lại mỗi ngày chỉ một lòng một dạ trêu chọc vợ của mình chứ!

Trước kia làm sao nàng lại không có phát hiện hắn là cái dạng này!

Giống như một tiểu lưu manh!

Lục Thời Nghiễn nhìn nàng, nghiêm trang nói: "Không thể."

Trần Hi: "..."

Lục Thời Nghiễn: "Thật vất vả mới cưới được nàng về nhà, không thu liễm được chút nào."

Trần Hi: "..."

Mặt Trần Hi càng đỏ, khóe miệng cũng không ngừng giương lên.

Dần dần, Trần Hi cảm thấy mình dường như đã thích nghi với sự 'không đứng đắn' của Lục Thời Nghiễn.

Hai người nắm tay nhau đi xuống núi.

Đến chân núi, Trần Hi chủ động ngoắc ngoắc lòng bàn tay hắn: "Buông ra đi, lúc này mọi người đoán chừng rảnh rỗi rồi."

Biết nàng không quen bị người ta vây xem, Lục Thời Nghiễn liền buông nàng ra.

Cửa thôn có rất nhiều người.

Nhìn thấy bọn họ trở về từ phần mộ tổ tiên, giống như đã hẹn trước mà liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó nhịn không được cười rộ lên.

Trần Hi vừa nhìn đã biết, bọn họ đang ở cửa thôn chờ đôi vợ chồng mới cưới là nàng và Lục Thời Nghiễn.

Biết tất cả mọi người không có ác ý, chỉ là trong thôn khó có thêm việc vui, Trần Hi và Lục Thời Nghiễn lại là 'người nổi tiếng' của thôn bọn họ cho nên tất cả mọi người đối với bọn họ đều vô cùng tò mò, ra ngoài cũng là để chúc phúc. Khi nhìn thấy tất cả mọi người ở cửa thôn, Trần Hi cũng không có nhăn nhó, nở nụ cười rồi chào hỏi cùng mọi người:

"Đã trưa rồi, nên làm cơm trưa thôi, sao lại rảnh rỗi ở đây phơi nắng thế này?"

Người trong thôn cười đáp lại: "Hiếm có hôm trời đẹp, không nóng không lạnh, nghỉ ngơi vài ngày, sẽ về làm cơm ngay, hai người đi thăm mộ về đấy à?"

Trần Hi cười gật đầu: "Đúng vậy, trên núi sương nhiều, nên không đi từ sớm."

Lại có người cười đáp: "Còn không phải sao, lúc này đi vừa vặn."

Nói chuyện một lúc, hai người đã đến cửa nhà, Lục Thời Nghiễn lấy chìa khóa mở cửa, Trần Hi chào mọi người: "Chúng tôi cũng về làm cơm đây, mọi người tiếp tục nhé..."

Loading...