Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 446

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:38:54
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Hi nghi hoặc nhìn về phía hắn.

Lục Thời Nghiễn giơ tay, ngón cái lau khóe môi nàng.

Trần Hi theo bản năng sờ sờ miệng mình, đột nhiên ý thức được cái gì đó, mặt nhất thời đỏ bừng.

Lục Thời Nghiễn đã xuống xe ngựa trước nàng một bước, liền đưa tay chuẩn bị đỡ nàng xuống xe.

Trái tim Trần Hi đập điên cuồng, mặt đỏ tới mang tai, nhưng vẫn phải xuống xe bởi vì bà con hàng xóm hỗ trợ Lục gia nghe được động tĩnh, không ít người đã đi ra ngoài.

Nàng hít sâu một hơi, ép bản thân phải bình tĩnh, lúc này mới đặt tay lên tay Lục Thời Nghiễn, mượn sức hắn nhảy xuống xe.

Kết quả vừa nhảy xuống xe, liền thấy Thập Bát Nương đang che miệng, nhìn chằm chằm mình nở nụ cười.

Trần Hi: "..."

Mặt nàng lại đỏ lên.

Thập Bát Nương cũng không muốn trêu ghẹo nàng, thấy nàng xấu hổ, liền tới kéo cánh tay của nàng, giải vây cho nàng: "Lấy áo cưới về rồi sao?"

Phụ nhân trong thôn cũng phụ họa theo.

Trần Hi chưa lấy lại tinh thần đã bị Thập Bát Nương kéo về nhà.

Đợi về đến nhà, thấy Thập Bát Nương còn nhìn chằm chằm mình rồi cười, nàng lúc này mới đẩy nàng ấy một cái: "Đừng cười."

Thập Bát Nương bĩu môi, nói: "Là ai nói, cũng không có tình cảm nam nữ gì đối với Lục ca nhi, chỉ là bằng hữu, hàng xóm, chậc chậc chậc..."

Trần Hi bị nói đến đỏ mặt, tiến lên che miệng nàng ấy: "Ngươi đừng nói nữa!"

Thập Bát Nương nở nụ cười trong chốc lát, không ngừng xin tha thứ: "Được được được, ta không nói nữa, ngươi đừng gãi ngứa nữa..."

Thấy nàng ấy cầu xin tha thứ, Trần Hi mới buông tha cho nàng ấy.

Hai người ngồi trên giường ấm áp, cùng nhau xem áo cưới, Thập Bát Nương đột nhiên nói một câu: "Thật tốt."

Trần Hi: "Ừm? Áo cưới à? Thế này là vội vàng, thực ra còn kém xa, nhưng gấp gáp như vậy, quả thật cũng không thể yêu cầu nhiều..."

Thập Bát Nương nở nụ cười: "Ta nói ngươi đấy, thật tốt, Trần Hi, ta thật sự vui mừng cho ngươi."

Trần Hi nhìn ánh mắt chân thành của nàng ấy, còn có nụ cười thật lòng vui vẻ vì nàng, nàng cũng cười: "Ngươi cũng rất tốt mà, Lâm ca nhi cũng trúng cử, hai người các ngươi còn luôn thuận lợi, tình cảm sâu đậm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-446.html.]

Nói đến đây, nàng thực ra vẫn ghen tị với Thập Bát Nương hơn.

Nàng và Lục Thời Nghiễn, đã quá gian nan, quá khó khăn, không có chỗ cho sai lầm.

Nhưng may thay, kết quả cuối cùng lại là tốt đẹp.

"Đúng rồi." Trần Hi hỏi: "Các ngươi định khi nào thành thân?"

Trong nguyên tác, Thập Bát Nương và Lâm Lang kết hôn vào ba năm sau, khi Lâm Lang đỗ kỳ thi Hương.

Nhưng bây giờ thời gian Lâm Lang tham gia thi mùa thu đã sớm hơn, thời gian thành thân cũng rất có thể sẽ thay đổi.

Mặt của Thập Bát Nương đột nhiên đỏ lên.

Trần Hi mừng rỡ: "Cũng sắp rồi?"

Thập Bát Nương đỏ mặt gật đầu: "Chúng ta định tháng ba sang năm thành hôn."

Trần Hi cầm lấy tay nàng ấy: "Chúc mừng chúc mừng chúc mừng!"

Hai người chúc mừng nhau vui vẻ trong chốc lát, Thập Bát Nương đột nhiên tiếc nuối nói: "Nhưng lúc ấy ngươi và Lục ca nhi đều không có ở đây."

Trần Hi cũng có chút tiếc nuối, nhưng rất nhanh nàng liền điều chỉnh tâm trạng: "Không sao, các ngươi chẳng phải cũng sắp vào kinh sao, chúng ta sẽ đợi các ngươi ở kinh thành! Ngày tháng sau này còn dài mà!"

Thập Bát Nương lúc này mới vui vẻ.

Hôn kỳ vốn rất gấp, nửa tháng trôi qua trong nháy mắt giữa bận rộn.

Ngày mười sáu tháng chín.

Trời trong nắng ấm, ngàn dặm không mây.

Trần Hi xuất giá.

Mặc dù bây giờ thân phận hai người đã khác xưa, nhưng vẫn chọn xuất giá và bái đường ở nhà cũ.

Khoảng cách giữa hai nhà khá gần, bọn họ cũng không chuẩn bị cầu hoa, mà là do Lục Thời Nghiễn dắt nàng, giẫm lên thảm đỏ, trong tiếng chúc mừng của bạn bè thân thích, từng bước một đi về phía Lục gia.

Ngày hôm đó thật là náo nhiệt.

Ngoại trừ bạn tốt của hai người, người dân trong mười dặm tám xã đều đến góp vui.

Khi Trần Hi được Lục Thời Nghiễn dắt ra khỏi sân, thấy một đám đông đen kịt, nàng rất kinh ngạc.

Loading...