Cha Trần và Trần thì là trực tiếp ngạc nhiên đến nên lời, mãi đến khi trời tối, con gái giải thích vài , họ mới tin rằng điều là thật.
Hai ông bà khiếp sợ, vui vẻ.
Giải Nguyên Lang.
Về khuê nữ chính là quan phu nhân, còn thể diện hơn nhiều so với chuyện ăn buôn bán, còn cần mệt nhọc như nữa.
Hơn nữa, Lục tiểu tử là đứa trẻ , mấy năm qua họ thấy, việc ngày xưa là họ hồ đồ, may mà chấp nhặt, nên mất hôn sự của con gái.
Hai ông bà vui vẻ nghĩ mà sợ, cả đêm ngủ.
ngày hôm thức dậy, tinh thần vẫn phấn chấn bận rộn như cũ - - khuê nữ lập tức lập gia đình, hôn kỳ gấp gáp như , bọn họ nhanh chóng chuẩn hôn sự cho khuê nữ mới !
Không chỉ cha Trần và Trần, bộ thôn Bình Sơn đều vì hôn sự của hai mà bận rộn.
Hai đương sự Trần Hi và Lục Thời Nghiễn càng bận đến mức chân chạm đất.
Tin tức Lục Thời Nghiễn trở về thôn chỉ trong một đêm truyền ngoài, tới bái phỏng hết đợt đến đợt khác, ngay từ đầu còn ứng phó, đó gặp càng ngày càng nhiều, cũng biện pháp để chuẩn hôn sự, dứt khoát kéo Lâm Lang tới hỗ trợ tiếp đãi, bận rộn vì hôn sự.
Trần Hi cũng kém.
Mỗi đến thăm Lục Thời Nghiễn, Lục Thời Nghiễn đều sẽ thông báo chuyện bọn họ thành hôn tháng .
Cho nên, cũng quá hai ba ngày, bộ thị trấn đều Trần lão bản của Trần Ký bắt tân Giải Nguyên Lang, tháng sẽ thành hôn.
Vốn Trần Hi giao tiếp rộng rãi, chúc mừng thi chen chúc tới cửa.
Sau đó Trần Hi cũng ứng phó phiền toái - - chủ yếu là vì thời gian chuẩn hôn lễ gấp gáp, nàng đủ đau đầu, còn thời gian tiếp đón khách, nên đành kéo Thập Bát Nương đến giúp, còn lo liệu hôn sự.
Ngày hôm đó hai thành lấy áo cưới đặt may gấp trở về, đường trở về, Lục Thời Nghiễn nàng mang vẻ mặt mệt mỏi: "Mệt ? Nàng đừng bận nữa, gì cần cứ ."
Trần Hi quả thật chút mệt mỏi, nhưng tinh thần vẫn , nàng lắc đầu: "Không mệt."
Lục Thời Nghiễn vỗ vỗ vai : "Nằm nghỉ một lát, về đến nhà sẽ gọi nàng."
Hai hôn cũng hôn , ôm cũng ôm , hôn kỳ cũng ở mắt, Trần Hi cũng nhăn nhó nữa, trực tiếp gối đầu lên vai , nhắm mắt nghỉ ngơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-445.html.]
Xe ngựa lắc lư, buồn ngủ, nàng mơ màng sắp ngủ, bỗng cảm nhận Lục Thời Nghiễn cúi đầu hôn lên tóc nàng.
Hôn lên tóc mang đến cảm giác khác hẳn hôn môi.
Hôn môi là cảm giác kích động vui mừng, còn hôn tóc là trân trọng.
Lục Thời Nghiễn quý trọng nàng.
Nàng mở mắt, về phía Lục Thời Nghiễn.
Lục Thời Nghiễn: "Đánh thức nàng ?"
Trần Hi lắc đầu.
Lục Thời Nghiễn: "Vậy ngủ tiếp ."
Trần Hi chằm chằm, tầm mắt di chuyển từ mắt, chuyển qua môi, chuyển về mắt.
Lục Thời Nghiễn: "..."
Hô hấp Lục Thời Nghiễn nghẹn .
Ngay đó, đôi môi hai tự nhiên chạm .
Kể từ nụ hôn đầu, qua nhiều ngày.
Mấy ngày nay, hai đều bận rộn, tuy rằng mỗi ngày đều thể thấy đối phương nhưng cũng nhớ nhung đối phương, nụ hôn mãi dừng .
Mãi cho đến khi xe ngựa thôn, phu xe kéo cương, ngựa hí một tiếng, xe dừng , hai mới lưu luyến tách rời .
Hơi thở của Trần Hi dồn dập, nàng đầu điều chỉnh hô hấp, sửa sang áo quần.
Lục Thời Nghiễn cũng chẳng khá hơn nàng chút nào.
Hai đều lập tức xuống xe, phu xe cũng thúc giục.
Một hồi lâu, Trần Hi sửa sang chỉnh tề, lúc mới với Lục Thời Nghiễn: "Được , chúng xuống xe ."
Lục Thời Nghiễn ừ một tiếng.
Trần Hi định dậy, Lục Thời Nghiễn đột nhiên bắt lấy cổ tay nàng: "Chờ chút."