Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 441

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:38:42
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Thời Nghiễn còn tiếp tục thêm lửa: "Nàng thể tin, nhưng sẽ chứng minh cho nàng thấy."

Trần Hi hổ đến phát ngượng, đột nhiên bình tĩnh : "Chứng minh thế nào?"

Lục Thời Nghiễn: "Dùng quãng đời còn của để chứng minh."

Trần Hi: "..."

Sao đột nhiên thề non hẹn biển ?

Nàng còn đồng ý gả cho mà!

Lục Thời Nghiễn: "Bây giờ nàng thể gả cho ?"

Trần Hi: "Ngươi đừng thúc giục."

Lục Thời Nghiễn: "Được."

Lần Trần Hi ngược ngượng ngùng.

Nàng Lục Thời Nghiễn, thu ánh mắt, nhịn , nữa.

Mắt Lục Thời Nghiễn cong lên: "Còn gì hỏi ? Nàng hỏi, sẽ hết cho nàng ."

Tâm trạng của Trần Hi bây giờ phức tạp kích động, nghĩ hỏi gì nữa, chỉ thể .

Nhìn một lúc, nàng chú ý đến cuốn hôn thư trong tay .

Nàng chỉ : "Cái ... ngươi vẫn giữ ?"

Lục Thời Nghiễn theo hướng ngón tay nàng chỉ: "Không , khi đó vì gia đình đột ngột gặp biến cố, nhất thời tìm , đó bệnh nặng nên quên mất."

Lúc , mất song , nhà cửa hỗn loạn, bản cũng lâm bệnh nặng, lo bảo tính mạng khó khăn vô cùng, nào còn tâm trí mà tìm tờ hôn thư bỏ quên.

Sau đó thể lên, thỉnh thoảng mới tìm thấy hôn thư , ban đầu định xé bỏ, nhưng cuối cùng mai xui quỷ khiến giữ .

Ngay lúc đó cũng nghĩ tới, phần hôn thư giúp chuyện lớn như .

Trần Hi xong, lòng cũng dần tin tưởng.

Nhận thấy nàng lẽ để ý, Lục Thời Nghiễn cất hôn thư : "Còn gì nữa ?"

Trần Hi gì.

Lục Thời Nghiễn hỏi tiếp: "Vậy bây giờ, nàng thể gả cho ?"

Trần Hi hỏi mà bật .

Lục Thời Nghiễn: "Nàng gì, coi như nàng đồng ý."

Trần Hi vốn định phản bác rằng nàng hề đồng ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-441.html.]

nàng cũng ý từ chối, miệng mấp máy thôi, coi như ngầm đồng ý.

Lục Thời Nghiễn hiểu : "Nàng đồng ý ."

Mặt Trần Hi đỏ bừng, cuối cùng cảm thấy quá lúng túng, liền dứt khoát gật đầu: "Ừ."

Mặc dù từ phản ứng đó của nàng, dự đoán kết quả, nhưng khi thấy nàng gật đầu, Lục Thời Nghiễn vẫn giấu nổi sự kích động.

Đôi mắt sáng ngời, nàng chăm chú.

Trần Hi chằm chằm như chút ngượng ngùng, tự chủ mà .

một lát , nàng — dù cũng gần hai năm nàng gặp .

Khi kỹ ở cách gần, Trần Hi nhận , hai năm qua đổi nhiều.

Cao lớn hơn, điềm đạm hơn.

Cũng trai hơn.

Trần Hi lúc mới nhận thật may mắn, nàng nhặt một bảo vật.

"Ngươi... thi xong tại về?" Trần Hi cố nén niềm vui trong lòng, hỏi.

Lục Thời Nghiễn: "Chưa kết quả dám về." Sợ kết quả như ý, lúc đó sẽ đủ tự tin.

"Đã kết quả ." Trần Hi hỏi: "Tại còn về?"

Nàng ở trong thôn đợi lâu lắm, suýt nữa tưởng cắt đứt quá khứ, bao giờ trở .

Lục Thời Nghiễn ngừng một lúc đáp: "Có việc trì hoãn."

Trần Hi nhướng mày: "Chuyện gì mà quan trọng như ?"

Quan trọng hơn cả việc tế tổ ?

Không thích nàng, quan trọng hơn cả việc gặp nàng ?

Nàng đợi đến phát ngán .

Lục Thời Nghiễn theo bản năng về phía .

Bà con làng xóm quả thực nể mặt vị tân Giải Nguyên Lang , cũng ai tới lén.

Lục Thời Nghiễn lúc mới lấy từ trong n.g.ự.c một cái hà bao, đưa cho Trần Hi.

Trần Hi hiểu vì , nhận lấy hà bao mở , sửng sốt.

Bên trong là một chiếc vòng ngọc trắng tinh khiết.

Chạm thấy mát dịu, bóng loáng sáng ngời.

Dù nàng từng nghiên cứu về ngọc, cũng thể chiếc vòng giá trị nhỏ.

Loading...