Thật vậy, xét về mặt nào, hôn sự này là Trần Hi trèo cao.
Nhưng Trần Hi không đồng ý.
Triệu Tử Lộ nàng nàng nhìn không vừa mắt.
Dòng chính Triệu gia cũng không được.
Hai năm nay, việc làm ăn của Trần Ký càng ngày càng lớn, còn mở chi nhánh, Trần Hi lại đang ở tuổi cập kê, người đến cầu hôn không ít.
Nhưng thật sự có thể đạt tới mấy điều kiện này, so với Triệu Tử Lộ, không ai là không thua kém.
Đừng nói cha Trần và mẹ Trần cảm thấy đây là nhân duyên tốt, chính là bất kỳ ai khác nhìn vào cũng thấy đây là một đôi trời định.
Hơn nữa, hai nhà đều kinh doanh ăn uống, có thể hợp tác cùng nhau, thật sự là ông trời tác hợp.
Trần Hi chưa kịp từ chối, lại có thêm một người nữa vào của Trần gia.
Trần Hi liếc mắt một cái liền nhận ra người đi ở phía trước chính là Lâm chủ bộ bên cạnh Huyện thái gia mà nàng vừa gặp mấy ngày trước.
Người có chức quan, lại từ nhà họ Lâm.
Ban đầu Trần Hi cũng thấy lạ, nàng chỉ quen công tử nhà họ Lâm, Lâm Tri Chi, cũng không thân thiết, sao Lâm chủ bộ lại đột nhiên đích thân đến nhà nàng?
Chờ hàn huyên xong, Trần Hi mới biết được ý đồ của Lâm chủ bộ.
Hắn ta cư nhiên cũng tới cửa cầu hôn.
Nhắc tới Thất công tử Tề gia, Tề Kham.
Triệu Tử Lộ chỉ là con út của tam phòng, không được sủng ái cũng không có quyền thế.
Tề Kham lại là người thừa kế được định trước của nhà họ Tề.
Vả lại Tề gia so với Triệu gia thì chỉ mạnh hơn chứ không kém.
Cũng không cần chọn, nhắm mắt lại ai cũng sẽ chọn Tề Kham!
Cha Trần và mẹ Trần vô cùng kích động, bọn họ vốn cho rằng ngũ công tử Triệu gia đã là lựa chọn tốt nhất, không nghĩ tới hiện tại Tề gia cư nhiên cũng tới cửa cầu hôn, lại còn là cầu hôn cho người thừa kế của Tề gia bọn họ.
Bản thân Trần Hi cũng bối rối.
Mấy năm nay bởi vì có qua lại làm ăn, nàng và Tề Kham tiếp xúc rất nhiều, nhưng hai người cũng chỉ là đối tác làm ăn, nàng không có ý tứ về phương diện này mà nàng cũng không cảm thấy Tề Kham có ý nghĩ như vậy với nàng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-434.html.]
Sao đột nhiên tất cả đều đến cửa cầu hôn nàng?
Chuyện bất thường tất có quỷ.
Trần Hi có thể bình tĩnh, nhưng cha mẹ Trần sợ khuê nữ nhà mình tuổi tác đã không nhỏ, lại còn chịu ảnh hưởng của hôn ước lúc trước cho nen mới sợ hãi với việc thành hôn, nếu lại bỏ qua nhân duyên tốt đẹp này, cha Trần và mẹ Trần lúc này đã muốn nhận lời cầu hôn của Lâm chủ bộ.
Đang mời người vào nhà.
Một trận tiếng bước chân vội vàng từ xa đến gần.
Trần Hi đang muốn cứng rắn lôi mẹ mình đi vào nhà để nói rõ quyết tâm, nhưng Trần Hi như cảm giác được gì đó, bất ngờ quay đầu lại.
Chỉ thấy một thiếu niên lạnh lùng, trầm mặt cau mày xuất hiện ở cửa.
Trần Hi có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh nàng liền mở to hai mắt.
Lục Thời Nghiễn?
Nàng không dám tin, lại nhìn kỹ.
Thật sự là Lục Thời Nghiễn.
Hắn đã về rồi à?
Trần Hi mừng rỡ.
Đang định bước lên chúc mừng hắn, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của hắn, nàng rùng mình.
Không biết là do lâu ngày không gặp, hay nàng nhìn nhầm, nàng thấy trong mắt hắn đầy vẻ oán hận.
Mà người hắn nhìn chằm chằm, chính là cha Trần và mẹ Trần.
Trần Hi nghĩ tới gì đó, theo phản xạ bước lên một bước, đứng chắn trước mặt cha mẹ mình.
Nhưng mà không đợi nàng mở miệng, đã nghe thấy giọng nói kìm nén cơn giận của Lục Thời Nghiễn, lùi lại một bước, cúi chào, rồi trầm giọng nói: "Trần lão hữu lễ, vãn sinh đến muộn, nhưng chuyện hôn nhân giữa vãn sinh và thiên kim Trần Hi của quý gia cũng nên đưa ra bàn bạc rồi."
Trần Hi: "..."
Lục Thời Nghiễn, hắn điên rồi sao?
Không phải bọn họ đã từ hôn từ lâu rồi sao!
Việc này người trong thôn đều biết, thậm chí ngay cả mấy thôn gần đó cũng có không ít người biết.
Lục Thời Nghiễn bây giờ làm như vậy là có ý gì?