Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 407

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:36:23
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa thấy nước, hai mắt Trần Hi lập tức tỏa sáng, ngừng gật đầu.

Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của nàng, Lục Thời Nghiễn dùng đá nhọn chọc thủng ống tre vàng ố , nàng thấy chất lỏng chảy .

Trần Hi: "...?"

Vừa khát đói, cổ họng khô đau khủng khiếp, thấy chất lỏng, nàng tự chủ nuốt nước bọt.

"Ngửa đầu, mở miệng." Lục Thời Nghiễn giơ ống tre lên.

Trần Hi cũng thèm hỏi rằng hơn nửa đêm trong rừng sâu núi thẳm, lấy nước ở , khi tìm nàng mang theo? là tiên đoán ...

Nàng ngẩng đầu lên theo bản năng.

Chất lỏng mát lạnh nhẹ nhàng khoan khoái tràn trong miệng, nàng liền nhận điều gì đó đúng.

Chỉ là nàng quá khát, cổ họng cũng đau dữ dội, lớn lâu như , cơ thể thiếu nước trầm trọng, một khi chạm nước liền uống ừng ực, màng gì khác.

Lục Thời Nghiễn vốn định bảo nàng uống chậm một chút, cẩn thận đừng để sặc, nhưng thấy nàng vội vã như thế, trong lòng đau xót, nỡ .

Uống một lúc lâu, Trần Hi mới dừng .

Giải cơn khát, Trần Hi cuối cùng cảm thấy sống , tầm cũng còn mờ mịt, chỉ là quá lâu, đầu chút đau.

"Nàng hãy nghỉ một chút ." Lục Thời Nghiễn đỡ nàng, để nàng tựa vách đá phía .

Nàng quả thật mệt, sức cùng lực kiệt, kháng cự mà nhắm mắt , tựa vách đá ngủ .

Mặc dù mệt, nàng cũng ngủ .

Sau khi tâm trạng bình tĩnh , nỗi đau bắt đầu hiện rõ.

Chân đau, tay đau, lưng đau, giờ đây cả đầu và mắt cũng đau.

Đau đến nỗi nàng thể nào ngủ .

Ngay khi nàng tự nhủ trong lòng rằng đau, đau, thì Lục Thời Nghiễn khẽ "suỵt" một tiếng.

Hắn đang tương tác với ai?

Trần Hi mở mắt.

Tuy rằng ngủ, nhưng khi nhắm mắt một lúc, tầm còn mờ mịt, mở mắt liền thấy Tiểu Hắc Cẩu bên cạnh tảng đá chắn cửa động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-407.html.]

Nó dường như gần, nhưng dám, chỉ mở to đôi mắt ướt át nàng chằm chằm.

Lục Thời Nghiễn là suỵt nó, để nó gây tiếng động quấy rầy nàng.

Lúc Trần Hi mới nhớ , là nàng thấy Tiểu Hắc Cẩu , đó mới là Lục Thời Nghiễn.

"Ngươi…"

"Nàng…"

Hai đồng thời mở miệng.

Lục Thời Nghiễn đặt ống trúc còn thừa một chút nước sang bên : "Nàng ."

"Ngươi đến đây?" Trần Hi khẽ giọng hỏi, cổ họng vẫn còn đau: "Làm mà tìm tới đây?"

Nàng nhớ rõ ràng, nàng rơi xuống sơn cốc, sâu, bình thường sợ là khó mà tìm tới nhanh như .

"Ta trong thôn nàng gặp nạn, liền vội vàng lên núi." Nói xong, Lục Thời Nghiễn tiếp tục: "Cũng nhờ Tiểu Hắc Cẩu, nếu nó, thể nhanh chóng tìm thấy nàng như ."

Ánh mắt Trần Hi sáng lên.

Tiểu Hắc Cẩu cư nhiên còn thiên phú tìm kiếm cứu nạn?

Hơn nữa Tiểu Hắc Cẩu còn là một con ch.ó quê qua huấn luyện.

Có vẻ như ông trời vẫn còn chiếu cố nàng.

"Ngươi tìm thấy từ ?" Trần Hi hỏi.

Nàng rơi từ xuống, lăn lâu lâu.

Lục Thời Nghiễn kéo áo khoác nàng: "Cổ họng của nàng khàn đặc , đừng nữa, nghỉ ngơi một chút, nàng còn đang sốt nữa."

Lúc Trần Hi mới chú ý tới, Lục Thời Nghiễn cởi áo khoác của đắp lên nàng.

Cũng lúc , nàng mới nhận , Lục Thời Nghiễn lúc nhếch nhác đến mức nào.

Trên mặt vài vết xước, chỗ chảy m.á.u và đóng vảy, vài chỗ khác đỏ tấy.

Tóc cũng lộn xộn, mặc dù là sửa sang nhưng cũng ngay ngắn gọn gàng.

Hơn nữa, áo quần cũng rách nhiều chỗ, trông như ăn xin gặp nạn.

rách khi rừng tìm nàng ?

Nghĩ đến cũng đúng, trong núi sâu nguy hiểm trùng trùng, các hố đất trồng trọt, cho dù vô cùng cẩn thận cũng khó bảo đảm thương, chớ chi là còn đang núi tìm .

Loading...