Rất nhanh, thắt lưng hắn ta bị kéo mạnh.
Đây là mật mã mà họ đã đặt ra.
Dây thừng, đến đáy rồi.
Một lần nữa không tìm thấy.
Nhưng Hạ nhị ca lại không thể không đi lên.
Vì trước đó không thể về nhà kịp, hôm sau lại mưa, Lục Thời Nghiễn chỉ có thể đến nhà Hứa lão tiên sinh thăm hỏi vào hôm nay.
Hắn khó có khi được về thôn một lần, Hứa lão tiên sinh đức cao vọng trọng, lại giúp đỡ nhiều khi nhà hắn khó khăn, theo tình theo lý đều nên đến thăm hỏi lão tiên sinh.
Hứa lão tiên sinh rất thích Lục Thời Nghiễn, ền dẫn hắn lên trấn đánh cờ uống trà với mấy người bạn già.
Lục Thời Nghiễn ngay từ đầu rất tình nguyện, nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào, hắn đột nhiên cảm thấy lòng dạ bất an.
Thấy sắc mặt hắn không đúng, Hứa lão tiên sinh bắt mạch cho hắn, nói hắn uống nhiều trà, bảo hắn ăn chút điểm tâm sẽ khỏi.
Hai miếng điểm tâm xuống bụng, Lục Thời Nghiễn lại càng luống cuống.
Nhưng Hứa lão tiên sinh vẫn nói thân thể hắn không có việc gì, hắn cố nhịn cảm giác lo lắng, ngồi thêm một lúc.
Nhưng càng ngồi, lòng càng bất an, đến cả lòng bàn tay cũng bắt đầu toát mồ hôi lạnh.
Lục Thời Nghiễn trực giác có chuyện không ổn.
Hắn không dám trì hoãn nữa, đứng dậy, cáo từ mấy người lớn tuổi.
Vội vàng chạy về nhà, còn chưa về tới thôn, chợt nghe đám trẻ con chơi đùa trên đường nói Trần Hi đã xảy ra chuyện, hiện tại người trong thôn đều lên núi tìm nàng, đến bây giờ còn chưa tìm được.
Lục Thời Nghiễn thiếu chút nữa không thở nổi.
Hắn nắm lấy một đứa trẻ, hỏi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng đứa trẻ còn nhỏ, cũng chỉ nghe người lớn nói vài câu, rồi tự mình hiếu kỳ chạy xuống chân núi xem hai lần, tình hình cụ thể, chúng cũng không biết.
Lục Thời Nghiễn thả bọn họ ra rồi chạy vào thôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-399.html.]
Chạy được nửa đường thì gặp người từ thôn lân cận lên núi giúp đỡ, liền cùng họ lên núi.
Khi hắn tới địa điểm xảy ra chuyện, Hạ nhị ca đang được người trong thôn kéo dây thừng từ sơn cốc lên.
"Trời tối rồi." Một lão nhân lớn tuổi nói: "Không thể đi xuống nữa, đi xuống cũng không nhìn thấy, còn quá nguy hiểm, chúng ta nghĩ cách, vòng qua phía sau núi."
Trên thực tế, mấy lần Hạ nhị ca đi xuống, đều đã gặp nguy hiểm.
Vạn nhất dây thừng đứt giữa đường, Hạ nhị ca sẽ thật sự rơi vào nguy hiểm.
Hạ nhị ca cũng biết như vậy không ổn, phải đổi biện pháp mới được.
Nhưng đầu óc hắn ta ngốc nhất thời cũng không nghĩ ra cách gì hay, vừa ngẩng đầu liền thấy Lục Thời Nghiễn tới, ánh mắt nhất thời sáng ngời: "Lục ca nhi, ngươi tới rồi, ngươi mau nghĩ cách xem làm sao cho tốt."
Lục Thời Nghiễn thông minh nhất, hắn khẳng định có biện pháp.
Vừa đến đây đã nghe mọi người nói không thể xuống nữa, nghĩ cách bắt đầu tìm từ phía sau núi.
Sau núi lớn như vậy, phải tìm đến bao giờ mới thấy?
Hơn nữa, trời tối rồi, Trần Hi chỉ có một mình, chắc chắn rất sợ hãi.
Quan trọng nhất chính là, nàng có khả năng bị thương, tìm từ phía sau núi, chẳng khác nào để nàng tự sinh tự diệt.
Hắn tiến lên, tay giơ ra cởi dây buộc trên eo Hạ nhị ca: "Ta xuống tìm."
Dứt lời, hắn nói với những người khác: "Phiền ngươi nối thêm dây thừng, có thể nối bao nhiêu thì nối bấy nhiêu, phải nhanh.
Người trong thôn đương nhiên phải khuyên ngăn, bởi vì thế này không thể được, khe núi quá sâu, họ nghi ngờ bên dưới là một vách đá, sâu không thấy đáy, thêm bao nhiêu dây cũng vô ích, tối thế này, còn rất nguy hiểm.
Mọi người nhao nhao khuyên can, nhưng Lục Thời Nghiễn vô cùng kiên trì.
Cuối cùng vẫn là Hạ nhị ca đi qua giúp đỡ nối dây thừng trước.
Rất nhanh có thể dùng dây đã nối lại, vài người thậm chí cởi cả áo ngoài, xoắn thành dây nối thêm hai mươi mét.
Có người trong thôn đưa đuốc tới, đưa cho Lục Thời Nghiễn.
Lục Thời Nghiễn cầm đuốc, không nói câu nào, liền đi xuống.
Hạ nhị ca một tay giữ chặt hắn: "Lục ca nhi, ngươi nhớ kỹ, kéo liền ba cái, cách ba hơi lại kéo ba cái, chính là dây thừng đã hết, ngươi không thể không đi lên, nếu ngươi không chịu nổi thì cũng kéo như thế ba cái, chúng ta sẽ kéo ngươi lên, nếu như ngươi đã tìm được người, không thể hoàn toàn đảm bảo rằng có thể kéo cả hai người lên thì ngươi phải đi lên trước, chúng ta chuẩn bị đầy đủ sau đó lại đi xuống một chuyến cứu người, nhớ kỹ chưa?"