Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 378

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:34:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghiêm Bân biết nàng luôn như vậy, nghe nàng nói như vậy hắn ta cũng cảm thấy hết sức có lý.

"Được." Hắn ta gật đầu.

Nhưng vì chuyện chưa xác định, chuyện Nghiêm Bân muốn quay lại học cũng chỉ có Trần Hi biết.

Chạng vạng ngày hôm đó, Minh Nguyệt vui mừng từ tiệm sách mang về một chồng sách mới.

Trần Hi cũng không nghĩ tới vị đại lão Sơn Cư đạo nhân này, trong lúc lễ mừng năm mới cũng vất vả cần cù như vậy, cư nhiên đã viết hẳn bốn tập sách, nàng còn tưởng rằng sách mới phải đến tháng ba hoặc tháng tư mới có.

Đây chính là một chuyện vui lớn, buổi tối hôm đó Trần Hi liền cầm theo mấy quyển sang chỗ Thập Bát Nương đọc đến đêm khuya.

Nhưng mấy ngày này, cửa tiệm bận rộn vô cùng, Nghiêm Bân lại sắp đi, thêm một phần công việc nữa đổ lên vai Trần Hi, khiến nàng hầu như không có thời gian để đọc sách.

Tuy nhiên, sách đã mang đến rồi, sớm hay muộn cũng không ảnh hưởng lớn, Trần Hi tự an ủi mình - cũng là chuyện bất khả kháng.

Bởi vì tình huống của Nghiêm Bân, các giáo viên trong huyện học cơ bản đều biết, hắn ta có thể nguyện ý trở về đọc sách, các giáo viên cũng cảm thấy rất vui vẻ, cho nên hắn ta cũng không mất nhiều công sức đã lấy lại được tư cách đi học.

Ngày mười tám tháng giêng, Trần Hi cố ý bày một bàn tiệc cho Nghiêm Bân ở Trần Ký, chúc mừng hắn ta trở lại học đường.

Cũng là lúc này, mọi người trong cửa hàng mới biết Nghiêm Quản sự phải rời khỏi Trần Ký để đi học.

Trong thời đại "vạn ban giai hạ phẩm, duy hữu độc thư cao" này, mọi người đều rất vui mừng cho hắn.

Đợi đến khi kết thúc, Trần Hi đưa ra bộ văn phòng tứ bảo đã chuẩn bị sẵn cho Nghiêm Bân.

“Nếu đã quyết định thì cứ làm hết sức mình, không phụ chính mình, không phụ tuổi trẻ."

Nghiêm Bân là một người đàn ông, thiếu chút nữa bị lời này làm cho cảm động đến phát khóc.

Có lẽ là quá mức xúc động, có lẽ là bởi vì vừa mới uống hai chén rượu, Nghiêm Bân đỏ mắt: "Chắc chắn không phụ sự kỳ vọng."

Trần Hi cười nói: "Là không phụ lòng chính mình, đừng nhầm lẫn."

Có phụ sự mong đợi của nàng hay không thì có gì quan trọng, quan trọng là không phụ chính mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-378.html.]

Nghiêm Bân đỏ mắt gật đầu: "Ngươi nói đúng.”

Là hắn ta không đủ khí thế, tầm nhìn nhỏ hẹp, chỉ chăm chăm vào tình cảm nam nữ.

“Trở về chuẩn bị đi." Trần Hi nói: "Nghiêm tiểu muội cùng tam đệ cũng cho bọn họ nghỉ một ngày đi tiễn ngươi.”

Nghiêm Bân nở nụ cười: "Vậy thì không cần, chỉ là đi huyện học, cũng không phải lúc trước chưa đi, để bọn họ ở trong cửa hàng hỗ trợ đi.”

Trần Hi nghĩ nghĩ một lúc rồi gật đầu: "Cũng được.”

Dù sao cũng không phải đi lâu không gặp, muốn gặp thì huyện học gần đây, vẫn có thể gặp hàng ngày.

Trần Hi cũng không nói thêm gì nữa.

Nhưng nàng không ngờ, Nghiêm Bân lại mở hộp ngay tại chỗ.

Ngoài bút mực nghiên giấy, trong hộp còn có hai mươi lượng bạc do nàng để vào.

Nhìn thấy bạc, Nghiêm Bân sửng sốt một chút.

Rõ ràng buổi sáng nàng đã thanh toán tiền công cho hắn ta rồi, tháng này hắn ta vẫn chưa làm được bao nhiêu ngày công nhưng mà nàng đều tính công cả tháng cho hắn ta, còn thêm vào đó một khoản tiền thưởng.

Sao lại cho hắn ta tiền.

"Đọc sách phí tiền." Trần Hi vốn tưởng rằng hắn ta phải về nhà mới mở hộp ra, bây giờ hắn ta đã mở ra rồi thì nàng đành phải giải thích: "Ta cũng không giúp được gì nhiều, chút tiền này không nhiều, ngươi cứ dùng trước."

Nghiêm Bân đương nhiên không chịu nhận, muốn trả lại.

Sắc mặt Trần Hi thay đổi: "Ngươi không nhận là coi thường ta."

Tay Nghiêm Bân cứng đờ, nhận cũng không được mà không nhận cũng không xong.

Trần Hi lại nói: "Ngươi cứ coi như ta đầu tư trước, sau này ngươi công thành danh toại, trả lại ta cũng được."

Lời này nói ra, Trần Hi đột nhiên cảm thấy có chút quen tai.

À đúng, nàng cũng từng nói như vậy với Lục Thời Nghiễn.

Loading...