Minh Nguyệt lắc đầu như trống bỏi: "Ta .”
Trần Hi cảm thấy kỳ quái: "Vì ?”
Minh Nguyệt: "Ta theo đông gia, chiếu cố đông gia, mở cửa hàng.”
Nàng cũng nghĩ nhiều như , cũng rõ ràng lắm, khi bán nô lệ thì sẽ thể mở cửa hàng buôn bán.
Nàng chỉ theo đông gia, báo đáp ân tình của đông gia.
Trần Hi nàng một lúc, nở nụ : "Ngươi mở tiệm kiếm tiền, cũng vui lòng, tay chân, tự cũng chăm sóc ."
Minh Nguyệt vẫn lắc đầu: "Ta theo đông gia.”
Trần Hi ngừng: "Vậy cũng , nhưng nếu ngươi đổi ý thì với .”
Minh Nguyệt chắc chắn : "Ta sẽ đổi chủ ý.”
Trần Hi thu hồi tầm mắt về phía phòng ăn: "Đó là bây giờ ngươi còn nhỏ, lớn hơn, thể suy nghĩ sẽ khác , cả, bây giờ cứ nghĩ thế , nhưng lời vẫn luôn giữ, lúc nào ngươi ý nghĩ gì thì cứ với , nhất định sẽ thỏa mãn ngươi."
Minh Nguyệt còn biểu lộ tâm tư của , nhưng các nàng nhà ăn, cha Trần và Trần, còn Trần Diệu sớm đến, nàng liền mở miệng giải thích thêm cùng đông gia nữa.
Dù nàng cũng sẽ đổi chủ ý.
Nói là phòng ăn, nhưng thực chỉ là một căn phòng nhỏ liền kề với bếp.
so với mấy gian nhà đất ở thôn Bình Sơn lúc , chỉ thể ăn cơm ở nhà chính, còn phía cửa hàng Trần Ký thì ngay cả nhà chính cũng chỗ để ăn, chỉ thể ăn trong cửa hàng mà , hiện tại .
Ít nhất, Trần Hi hiện tại thỏa mãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-371.html.]
Bữa sáng đơn giản, nhưng cũng phong phú, Trần Hi ăn hai cái bánh bao lớn, uống hai uống hai bát cháo đậu phộng, no căng đến nỗi xoa bụng.
Nếu vì quá no, nàng còn thể ăn thêm một cái bánh bao lớn nữa.
"Bánh bao đậu phụ ngon lắm." khi cả nhà lên xe đến tiệm, Trần Hi vẫn quên với Minh Nguyệt: "Mai ăn nữa."
Nàng tự nấu cơm cũng coi như ăn ngon, nhưng tay nghề Minh Nguyệt rõ ràng hơn.
Nàng cũng Minh Nguyệt học từ lúc nào, rõ ràng khi tới nhà bọn họ, nàng đồ ăn là nhạt nhẽo, chẳng lẽ đây là thiên phú thức tỉnh?
"Vậy mai bánh bao đậu phụ!" Không gì khiến nấu ăn vui hơn khi ăn ăn nữa.
Trần Hi gật đầu, vui vẻ.
Lúc sắp đến cửa hàng, trong đầu Trần Hi đột nhiên hiện lên một ý niệm, nếu Minh Nguyệt bộc lộ tài năng nấu nướng, thì nên bồi dưỡng nàng thật , nàng mở tiệm dựa sự khác biệt thông tin, khi hết những ý tưởng khả dụng, tài năng thiên bẩm mới thể duy trì tiếp.
Ngay cả khi đến lúc đó, nàng kiếm đủ tiền, nghỉ ngơi tận hưởng cuộc sống, Minh Nguyệt cũng thể tiếp tục, theo đuổi cuộc sống của riêng chứ?
Có ý nghĩ, Trần Hi cũng trì hoãn, liền , bắt đầu ngay từ hôm đó, Minh Nguyệt sắp xếp bếp để học và thực hành.
Nghiêm Bân một đêm ngủ mang theo em trai em gái đến Trần Ký, khi thấy Trần Hi, những xây dựng tâm lý vất vả suốt đêm sụp đổ.
Không khó chịu là thể nào.
mặt cũng chỉ thể biểu hiện như thể gì, thậm chí còn cho càng vui vẻ hơn ngày thường một chút - - sợ ngay cả chuyện bằng hữu với nàng cũng .
Trần Hi thật sự quá để ý, trong mắt cô Nghiêm Bân là thông minh, đến mức bởi vì chuyện nhỏ như mà sầu muộn khó hiểu.
Minh Nguyệt đang chuẩn nguyên liệu, bắt đầu nấu, thấy Tiểu Muội và Tam Đệ nhà họ Nghiêm, vội mang đèn hoa mà Lục ca nhi tặng cho họ .
Nghiêm tiểu cùng Nghiêm tam cực kỳ kinh ngạc.