Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 370

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:33:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đây có thể coi là gì? Lãi suất chăng?

Trần Hi lại chơi đèn cua một lúc, lúc này mới đặt lại chỗ cũ, nói với Minh Nguyệt: "Quả thật có chữ, lúc thợ thủ công làm, tiện tay khắc chữ lên cũng rất phổ biến.”

Tuy rằng phát hiện đèn cua rất có thể là Lục Thời Nghiễn tự tay làm, Trần Hi cũng không nói với Minh Nguyệt.

Việc này trong lòng nàng hiểu rõ là được, giải thích quá nhiều, ngược lại dễ khiến người ta hiểu lầm, không biết còn tưởng rằng giữa nàng và Lục Thời Nghiễn có gì đó.

Minh Nguyệt tuổi còn nhỏ, cũng không rõ ràng lắm khúc mắc giữa nàng và Lục Thời Nghiễn, bình thường nàng ấy còn thường xuyên hiểu lầm.

“A a, cũng đúng." Minh Nguyệt quả nhiên bị lừa gạt, cái gì cũng không hoài nghi: "Phía dưới bình phong cũng có chữ.”

Đó là đồ đông gia đặt thợ mộc làm, họ đều muốn để lại chữ ký.

Đây giống như một dấu ấn, giống như trước đây, đông gia khi bán gà xiên nướng cũng khắc chữ lên ống trúc để phân biệt với người khác.

“Đông gia mau ngủ đi." Minh Nguyệt lại sắp xếp đèn hoa đăng một phen, lúc này mới nhanh chóng khuyên nhủ: "Đã trễ thế này, nếu không ngủ, ngày mai sẽ mệt rã rời!”

Nói xong, liền đẩy Trần Hi vào trong.

Trần Hi dở khóc dở cười: "Không phải ngươi nói đèn có chữ, ta mới xem sao, ta đã lên giường chuẩn bị ngủ rồi."

Minh Nguyệt tròn mắt nhìn Trần Hi, sau một lúc mới hiểu ra: "Đúng nhỉ, là lỗi của ta, đều là lỗi của ta, làm chậm trễ đông gia ngủ, ta đi ngay, đông gia ngủ đi, ta buông rèm tắt đèn cho người..."

Nói xong, người cũng đã nhanh nhẹn đẩy Trần Hi lên giường, buông rèm và thổi tắt nến, đóng cửa phòng lại.

Toàn bộ quá trình, Trần Hi cũng không kịp chen vào nói một câu.

Nghe được tiếng đóng cửa một hồi lâu, Trần Hi ngồi ở trên giường mới cười một tiếng.

Minh Nguyệt bây giờ thật sự ngày càng giỏi.

Trần Hi cảm thấy rất hài lòng, Minh Nguyệt đã không còn là cô bé nhút nhát, không dám nói gì nữa.

Cho đến khi gần chìm vào giấc ngủ, Trần Hi mới đột nhiên nhớ ra - tại sao Lục Thời Nghiễn lại tặng nàng đèn cua chứ?

Có biết bao nhiêu loại đèn khác để chọn, tại sao lại tặng nàng đèn cua?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-370.html.]

Bởi vì nàng thích ăn cua?

Vào mùa thu đông, nàng thực sự đã nhờ cửa hàng của nhà họ Tề mà ăn không ít cua, cũng có ý tỏ ra là mình rất thích ăn cua.

Vì nàng thích ăn cua nên Lục Thời Nghiễn tặng nàng đèn cua?

Trần Hi ngồi dậy.

Trong bóng tối, nàng suy nghĩ một lát, lại bừng tỉnh đại ngộ.

Cũng đúng, tặng người khác quà, dù là món quà nhỏ, cũng phải để ý đến sở thích của đối phương một chút.

Không tặng thứ nàng thích, chẳng lẽ lại tặng nàng đèn hình chó con mà nàng sợ nhất sao?

Ngày qua ngày, đầu óc thật sự càng lúc càng không linh hoạt.

Trần Hi vỗ nhẹ lên trán mình một cái, rồi nằm xuống ngủ.

Bởi vì Trần Ký hiện tại không còn bán bữa sáng, nên không cần phải dậy từ nửa đêm như trước. Nhưng vì công việc kinh doanh rất phát đạt, họ vẫn phải dậy sớm để chuẩn bị nguyên liệu cho bữa trưa.

Khi Trần Hi tỉnh dậy, trời còn mờ mờ chưa sáng hẳn.

Nàng ngáp một cái, vừa mới đốt đèn lên, vừa ngẩng đầu đã thấy đèn cua trên bàn đang ngây thơ khả ái nhìn chằm chằm mình.

Trần Hi bất giác cười ra tiếng.

Minh Nguyệt đẩy cửa tiến vào, nghe được tiếng cười, cũng vui vẻ nói: "Sáng sớm mà đã vui vẻ như vậy, chắc chắn sẽ có chuyện tốt xảy ra!"

"Miệng ngươi thật ngọt." Trần Hi tâm trạng rất tốt: "Sáng nay ăn gì?"

Hôm qua đi dạo hội đèn lồng, đi đường nhiều quá, nàng rất đói.

“Bánh bao trứng gà mộc nhĩ." Minh Nguyệt nhanh nhẹn đi vào dọn dẹp, đáp lời: "Còn có bánh bao đậu hủ, cháo đậu phộng.”

Có lẽ vì thực sự đói, Trần Hi nghe mà nuốt nước miếng, giơ ngón cái lên với Minh Nguyệt: "Đều là món ta muốn ăn."

Minh Nguyệt được khen thì cực kỳ vui vẻ: "Ta đoán đông gia sáng nay sẽ đói, cố ý làm nhiều một chút.”

"Ngươi bây giờ càng ngày càng giỏi." Trần Hi rửa mặt xong, vừa ra khỏi phòng vừa nói với Minh Nguyệt: "Sau này ta cũng sẽ mở cho ngươi một tiệm, chắc chắn sẽ kinh doanh rất tốt."

Loading...