Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 368

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:33:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn nhìn rất rõ, Nghiêm Bân rõ ràng tặng nàng một cái.

Trần Hi: "Ta không thấy chiếc nào ưng ý, nên không mua."

Lục Thời Nghiễn chớp mắt, che giấu nỗi chua xót trong lòng, tiếp tục cười nói: "Vậy à, ta cứ tưởng sẽ có người tặng nàng một cái, sợ mình mua nhiều quá."

Mi tâm Trần Hi khẽ nhúc nhích, lại nhìn chằm chằm vào hai mắt Lục Thời Nghiễn.

Ánh mắt Lục Thời Nghiễn trong trẻo, mỉm cười nhìn nàng.

"Không có." Trần Hi nhìn vào mắt hắn rồi nói: "Không ai tặng ta."

Lục Thời Nghiễn: "...?”

Không đợi hắn hỏi, Trần Diệu liền chủ động nói: "Muội muội hôm nay không có đèn hoa, ta mới nhận ra! Lục ca nhi ngươi đến thật đúng lúc! Đều là lỗi của ta! Ta không để ý muội muội không có đèn hoa!"

Nói xong Trần Diệu liền muốn đưa đền hoa đăng của mình cho muội muội.

Trần Hi còn chưa kịp phản ứng, Lục Thời Nghiễn đã ngăn Trần Diệu lại: "Không phải ta vừa mua rồi sao, bây giờ đã có rồi.”

Trần Diệu nhất thời không hiểu tình huống như thế nào, nhìn về phía muội muội.

Trần Hi đang nhìn Lục Thời Nghiễn.

Tim Lục Thời Nghiễn gần như đập đến tận cổ họng, nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh, mỉm cười đối diện nàng.

"Chiếc đèn cua này, ta thấy khá thú vị, nàng cầm chơi đi." Hắn nói.

Lại nhìn nhau với hắn một lát, lúc này Trần Hi mới nhìn về phía đèn cua trong tay hắn.

Quả thật rất thú vị.

Có vẻ như nó có thể chuyển động.

“Chơi thế nào?" Ma xui quỷ khiến, nàng hỏi một câu.

Hơi thở Lục Thời Nghiễn nghẹn lại trong chớp mắt: "Như thế này, nàng nhìn xem..."

Hắn nhanh chóng thắp nến lên, sau đó dùng que gỗ trong tay chỉ dẫn cho Trần Hi: "Như thế này, hai tay lên xuống điều khiển, đèn sẽ chuyển động..."

Sau khi đốt nến, chiếc đèn cua như một con cua sống động, tám chân di chuyển qua lại, Minh Nguyệt và Trần Diệu đều nhìn đăm đăm.

Trần Hi cũng bị chọc cười.

"Để ta thử." Nàng nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-368.html.]

Lục Thời Nghiễn đưa đèn cua cho nàng.

Trần Hi thử chơi một lát rồi ngẩng đầu nói với Lục Thời Nghiễn: "Đúng là có chút thú vị, cảm ơn ngươi nhé.”

Trái tim Lục Thời Nghiễn cuối cùng cũng nhẹ nhõm.

“Khách khí rồi." Hắn nói.

Trần Hi lại chơi một hồi, lúc này mới nhớ tới chính sự: "Sao hôm nay ngươi lại vào thành, giờ này là mấy giờ rồi, sao còn ở bên ngoài?”

Có lẽ là cầm đèn cua của người ta, miệng mềm, lời chất vấn cũng không còn gay gắt như trước.

"Chỉ một năm một lần, hội đèn hiếm có, ta muốn đến xem, hơn nữa, ta đã khỏe, hôm nay có nhiều người trong thôn vào thành, ta đi cùng mọi người, sẽ không lạnh." Lục Thời Nghiễn giải thích.

Vào dịp lễ, lại là hội đèn náo nhiệt như vậy, Trần Hi cũng không muốn quá khắt khe.

Chỉ là…

“Đã trễ thế này, ngươi ở đâu?"

Lục Thời Nghiễn chỉ về phía tây: "Hôm nay ta cũng đến tìm bạn học, đã hẹn rồi, hôm nay ở nhà y, cách đây không xa, trong ngõ Ưng Đầu."

Trần Hi nhìn thoáng qua, nói: "Vậy để ta đưa ngươi tới đó."

Lục Thời Nghiễn cười cười: "Được.”

Trần Hi giả vờ không nhìn ra hắn phát hiện mình không tin lời hắn nói.

Minh Nguyệt đi đánh xe ngựa tới, mấy người liền đi tới hẻm Ưng Đầu, vừa mới rẽ vào ngõ, đã thấy một người trông như thư sinh vẫy tay với Lục Thời Nghiễn.

Lục Thời Nghiễn liền dừng lại nói với Trần Hi: "Ta tới rồi, không cần tiễn nữa, các nàng cũng về nghỉ sớm đi."

Thật ra lúc Lục Thời Nghiễn đồng ý để nàng tiễn hắn, Trần Hi đã biết hắn không lừa mình.

Nhưng lời đã ra khỏi miệng, cũng không thể thu hồi.

Nếu đã đưa người đến, Trần Hi liền không đi tiếp nữa.

"Ừm, nếu không vội về, ngày mai có thể đến tiệm ngồi chơi." Nhận đèn của người ta, cũng nên có lời mời.

Lục Thời Nghiễn cũng không khách sáo: "Được, ngày mai ta sẽ ghé qua."

"Vậy ta đi trước, ngươi cũng vào đi." Trần Hi chỉ vào chiếc đèn cua trong tay: "Cảm ơn ngươi."

Lục Thời Nghiễn nở nụ cười, ý bảo nàng đi trước.

Biết tính tình bướng bỉnh của hắn lại nổi lên, Trần Hi cũng không muốn lãng phí thời gian tiễn đưa như thế này nữa, trời đêm thực sự lạnh.

Loading...