Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 347

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:32:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hơn nữa Nghiêm Bân bây giờ còn rất thu liễm, tuổi tác lại không lớn, cho dù nghe ra thâm ý trong lời nói của Lục Thời Nghiễn cũng không biểu hiện ra cái gì, nhưng hắn ta sẽ càng ra sức giúp Trần Hi làm việc.

Sau một bữa cơm, người bận rộn nhất chính là Nghiêm Bân.

Tiên sinh phòng kế toán, lại kiêm việc quản các nhân viên khác của Trần Ký, có chút giống một chủ quản, ở đây cơ bản đều là người của Trần Ký, đối với việc này cũng không cảm thấy có chỗ nào kỳ quái, chỉ coi Nghiêm Bân là đang tiếp tục thực hiện chức trách, báo đáp ông chủ.

Lục Thời Nghiễn bất động thanh sắc nhìn tất cả những thứ này vào đáy mắt.

Cũng may hắn cũng không có nhìn ra nàng đối với Nghiêm Bân có gì đặc biệt gì từ trên người Trần Hi, nhưng hắn vẫn không có lơ là, ăn cơm xong, buổi chiều Lâm Lang còn phải đi học, cũng không thể tiếp tục ở lại chúc mừng đến buổi chiều, sau khi Lâm Lang đứng dậy nói rõ ý định muốn rời đi, Lục Thời Nghiễn lập tức đứng dậy nói: "Ta đi tiễn hắn."

Lâm Lang rất vui mừng, hắn ta còn có rất nhiều lời muốn nói với Lục Thời Nghiễn, chỉ là thời gian quá ít.

Nhưng lời này vừa mới nói ra khỏi miệng, đã bị Trần Hi vội vàng phủ quyết: "Bên ngoài lạnh như vậy, ngươi làm sao có thể đi tiễn Lâm ca nhi, vừa mới nãy còn ho khan đấy, lúc này vừa mới đỡ hơn một chút, lại muốn đi ra ngoài hóng gió lạnh sao?"

Lục Thời Nghiễn: "Vừa rồi không phải…"

Trần Hi nhíu mày: "Hai lỗ tai ta đều nghe được, còn thấy được!"

Còn ngụy biện nói mình không ho, không cảm lạnh?

Lâm Lang cũng tỉnh táo lại, vội nói: "Lục huynh không cần đi tiễn ta, cần chú ý thân thể của mình mới đúng, qua mấy ngày nữa học đường sẽ được nghỉ, khi đó ta lại đi tìm Lục huynh nói chuyện sau."

Nói xong hắn ta cũng nhìn ra ngoài: "Mặc dù ánh mặt trời vừa lên, nhưng bên ngoài quả thật vẫn lạnh, Trần Hi nói đúng, đều nghe lời nàng ấy đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-347.html.]

Vì khám bệnh dưỡng sức cho Lục Thời Nghiễn, Trần Hi đã tốn không ít tiền, những thứ này Lâm Lang đều biết, luận về sự quan tâm đối với Lục Thời Nghiễn, hắn ta tự nhận mình cũng không sánh bằng Trần Hi.

Lục Thời Nghiễn tuyệt đối không ngờ kế hoạch của mình lại đổ vỡ chỉ vì vài tiếng ho giả trong bữa ăn.

Hắn hiểu rõ, dẫu có kiên trì thì cũng không thành công, bèn im lặng một lát, rồi thuận theo lời Trần Hi mà đáp lại: "Ta nghĩ mình đã khỏe, lâu rồi không gặp, nên muốn tiễn Lâm Lang... Vậy ta không tiễn ngươi nữa, ngươi đi đường chậm rãi, cẩn thận nhé."

Nói xong hắn quay đầu nhìn về phía Lâm Lang, vẻ mặt thành khẩn.

Lâm Lang không phát hiện ra chỗ nào không thích hợp, nở nụ cười rồi khoát tay áo với hắn: "Khi nào được nghỉ ta sẽ đến tìm ngươi."

Dứt lời, lại ra hiệu cho mọi người, sau đó mang theo trái cây và điểm tâm mà Trần Hi đáp lễ hắn ta, còn có cả đồ Thập Bát Nương mang theo cho hắn ta, nhấc chân rời đi.

Chờ Lâm Lang rời đi, mọi người liền chuyển đến trong tiểu hoa viên, uống trà ăn điểm tâm và trái cây, nghe Linh Đang kể chuyện.

Bình thường nghe kể, đều là cùng khách trong tiệm nghe một chút, phần lớn thời gian phải bận rộn tiếp khách, nghe cũng không được rõ ràng.

Nhưng hôm nay cũng không có khách đến chào hỏi, cuối cùng cũng có thể nghe Linh Đang kể chuyện.

Đương nhiên, Linh Đang sẽ không thoải mái như vậy, thật vất vả tất cả mọi người mới được ngơi, nàng ấy còn phải tăng ca, Trần Hi nghĩ tới chuyện này cho nên đã chuẩn bị cho nàng ấy một phong bì đỏ thẫm xem như tiền lương tăng ca.

Linh Đang không nhận, nàng ấy hôm nay cũng rất vui, cho nên không thấy việc kể chuyện trong lúc nghỉ ngơi có gì không tốt, mọi người thích nàng ấy kể chuyện thì càng làm nàng ấy vui hơn.

Trần Hi rất kiên trì, cuối cùng Linh Đang đành nhận lấy.

Lục Thời Nghiễn cũng lẳng lặng ngồi một bên nghe -- nội dung quyển sách này đều do hắn viết, đương nhiên hắn biết, nhưng nghe Linh Đang dùng hình thức thuyết thư nói ra, cảm giác vô cùng khác biệt.

Loading...