Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 346

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:32:49
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Thời Nghiễn xuống trở , đang mỉm cúi đầu, đang suy nghĩ gì.

Trần Hi nghĩ nhiều, tiếp tục chuyện với Thập Bát Nương.

cũng là tiệc tân gia, tuy rằng mời đông nhưng hôm nay tới cũng tính là ít, ít nhất trong mắt Trần Hi tính là ít, nàng cũng thể chuyện với Thập Bát Nương mà để ý .

Hơn nữa, một phương pháp và công thức bánh cũng xem như bí quyết, Trần Hi và Thập Bát Nương cũng quá nhiều.

Rất nhanh Trần Hi nhận sự cổ quái giữa Lục Thời Nghiễn và Nghiêm Bân.

Hai rõ ràng đều bày vẻ mặt ôn hòa, nhưng tại nàng cảm thấy hiểu tràn ngập mùi thuốc s.ú.n.g nhỉ?

Nàng chằm chằm Nghiêm Bân, Nghiêm Bân cũng giống như khi ở trong cửa hàng, tận tâm tận lực, sợ đủ sẽ phụ lòng tín nhiệm và thù lao của nàng, cũng gì dị thường.

Nàng Lục Thời Nghiễn chằm chằm.

Không , nàng mơ hồ cảm thấy hình như Lục Thời Nghiễn chút sa sút.

kỹ, sắc mặt vẫn ôn hòa.

Là bởi vì lâu gặp ?

Thấy mặt Lục Thời Nghiễn đều là món mặn, nàng trừng mắt , dùng đũa gắp chút măng tươi xào.

Lục Thời Nghiễn về phía nàng.

Trần Hi hiệu với : "Món nhẹ nhàng khoan khoái, ngươi ăn nhiều một chút."

Mặt mày Lục Thời Nghiễn giãn : "Ừ."

Hôm nay Trần Hi chủ, nàng cũng thể chỉ lo Lục Thời Nghiễn, còn lo cho những khác, nếu chẳng sẽ mất lễ tiết .

Trần Hi vui vẻ bố trí thức ăn cho , ngay cả Nghiêm Bân cũng bỏ sót.

Nghiêm Bân lớn tiếng : "Ta thích nhất là Tứ Hỉ Hoàn Tử do lão bản , nghĩ tới lão bản cũng thể nhớ kỹ, cảm ơn lão bản!"

Lục Thời Nghiễn đang ăn từng miếng măng tươi: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-346.html.]

Hắn yên lặng ăn xong măng tươi Trần Hi gắp cho , khóe mắt liếc thấy Trần Hi lúc rảnh rỗi bận rộn, nghiêng đầu tránh bàn ăn, tay cầm thành quyền đặt ở bên môi, đè cổ họng ho khan vài tiếng.

Trần Hi vốn sợ đường Lục Thời Nghiễn cảm lạnh sinh bệnh, ánh mắt lập tức .

Lục Thời Nghiễn rõ ràng cảm nhận ánh mắt Trần Hi: "..."

Hắn ho vài tiếng.

Trần Hi nhíu mày.

Nàng mà!

Không thể khỏi cửa, thể khỏi cửa!

Cứ nhất định ngoài!

Tức giận thì tức giận, mới đến nàng cũng biểu đạt sự vui, lúc đều đang ăn cơm,ai cũng thở phào nhẹ nhõm, cũng đổi gì, chỉ khiến mất hứng.

Nàng cau mày Lục Thời Nghiễn một cái, đó dậy, phòng bếp.

Lục Thời Nghiễn: "...?"

Không bao lâu, Trần Hi trở , trong tay bưng một cái nồi đất.

"Cố ý hầm canh củ từ bách hợp cho ngươi đấy." Trần Hi múc một chén đặt mặt Lục Thời Nghiễn: "Uống , để bớt ho."

Lục Thời Nghiễn ừ một tiếng, cố ý ngẩng đầu Trần Hi.

Trần Hi cho rằng là bởi vì ngượng ngùng, bởi vì chột - - mới thề son sắt thể lên, đường tới cũng lạnh, hiện tại bắt đầu ho, bộ dáng cúi đầu ngoan ngoãn uống canh, Trần Hi cũng gì nữa.

Lục Thời Nghiễn uống xong bát canh, lúc mới chút dấu vết Nghiêm Bân.

Tầm mắt hai "ngoài ý " chạm .

Nghiêm Bân đầu tiên là ngẩn , khi hiểu cái gì đó, : "Lục thể , ngày thường chú ý nhiều hơn mới ."

Lục Thời Nghiễn biểu đạt cảm tạ: "Làm phiền ngươi phí tâm."

Cho dù là Thập Bát Nương, lúc cũng hậu tri hậu giác phát giác cái gì đó.

nàng cũng gì, nhất là khi thấy vẻ mặt hề phản ứng của Trần Hi, càng gì - - nàng cảm thấy tình huống mắt chút phức tạp, khi hiểu rõ thì vẫn nên lung tung thì hơn.

Loading...