Điều cũng dẫn đến, tần suất Lý Sơn thành cao hơn ít so với dự định ban đầu.
Trần Hi vốn còn với Lý Sơn, bảo cần liên tiếp thành như - - trời trở lạnh, đường dễ , nấm hái xong để một hai ngày cũng .
cho đến khi Lý Sơn mỗi thành đều báo cáo cả tình hình gần đây của Lục Thời Nghiễn, Trần Hi cũng những lời như nữa.
Khách đến sách càng ngày càng nhiều, hơn nữa món lẩu mùa đông hoan nghênh, việc ăn của Trần Ký vô cùng phát đạt, Trần Hi bận rộn, lúc ngay cả cơm cũng ăn , càng cách nào dành thời gian xem tình hình của Lục Thời Nghiễn.
Tin tức mà Lý Sơn mang đến, ngược bù đắp điểm .
Lục Thời Nghiễn hôm nay thể xuống giường .
Hôm nay Lục Thời Nghiễn ăn thêm nửa bát cháo.
Hôm nay khí sắc Lục Thời Nghiễn chuyển biến hơn ít.
Hôm nay Lục Thời Nghiễn khoác áo choàng phơi nắng hành lang một lát.
Lục Thời Nghiễn tươi nhiều hơn...
Trần Hi đang bận rộn nhưng đều xem những lời Lý Sơn mang đến coi như chuyện lý thú trong lúc bận rộn, mỗi , đều thể xua tan hơn phân nửa mệt mỏi của nàng.
Còn dần dần dưỡng thành thói quen Lý Sơn báo cáo tình hình Lục Thời Nghiễn cho nàng.
Cho đến hôm nay, khi Lý Sơn đưa nấm xong, vẫn đến Lục Thời Nghiễn như thường lệ.
"Lục ca nhi hiện tại uống thuốc của Tề đại phu nữa, còn béo lên một chút."
Trần Hi đang ghi sổ, cũng ngẩng đầu, chỉ gật đầu, tỏ vẻ .
Hôm nay lúc tới, Lục ca nhi bảo với ngươi một tiếng, trời càng ngày càng lạnh, chú ý thể, nên quá mệt nhọc.
Mũi bút trúc trong tay Trần Hi dừng .
Nàng ngẩng đầu về phía Lý Sơn.
Lý Sơn vẻ mặt thẳng thắn vô tư.
Trần Hi im lặng một lát, ồ một tiếng: "Ngươi về, với , cảm ơn ý của , ."
Lý Sơn gật gật đầu, khiêng cái sọt lên vai giống như thường ngày, đó rời .
Lý Sơn gì dị thường, ngược Trần Hi ngẩn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-337.html.]
Mãi cho đến khi Lý Sơn rời , lúc nàng mới hồn.
Nghiêm túc tính , hơn nửa tháng nàng thấy Lục Thời Nghiễn.
Hắn khỏi bệnh ?
, trong tin tức Lý Sơn mang đến, mấy ngày bệnh của khỏi .
Bây giờ cũng bắt đầu quan tâm ngược đến nàng .
Là khách sáo, là thật sự quan tâm?
Trần Hi đột nhiên giật .
Một lúc lâu nàng lắc đầu, xua tan ý nghĩ trong đầu, tiếp tục ghi chép sổ sách.
Đến khi tính sổ xong, nàng thất thần một lát.
Nhìn thấy Minh Nguyệt đang bận rộn, nàng đột nhiên nhớ tới cái gì: "Minh Nguyệt…"
Minh Nguyệt vội vàng chạy tới: "Đông gia chuyện gì ?
Trần Hi há miệng, gì đó, cuối cùng một câu: "Thôi quên , gì, ngươi việc ."
Minh Nguyệt bày vẻ mặt mờ mịt, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu: "Được, nếu đông gia việc thì gọi ."
Nói xong xoay chuẩn tiếp tục bận rộn......
"Này!"
Minh Nguyệt lập tức xoay , chớp chớp hai con mắt đen láy nàng.
Trần Hi dừng một chút, : "Ta việc cần ngoài một lát, ngươi chú ý việc nhé."
Minh Nguyệt lập tức gật đầu: "Được."
Về phần đông gia chuyện gì, ngoài để gì, nàng cũng hỏi han thêm.
Trần Hi mang theo một ít tiền, vội vã rời quầy hàng, ngoài.
Minh Nguyệt thấy, nhưng cũng suy nghĩ nhiều, đông gia mỗi ngày đều bận rộn, cửa hàng ăn phát đạt như , đông gia vội vã ngoài chắc chắn là việc gấp cần .
Sau một lúc lâu, Minh Nguyệt cuối cùng cũng thấy đông gia trở về, trong tay còn ôm một bọc đồ to.
Mặc dù bao bọc, bên ngoài nhưng Minh Nguyệt vẫn liếc mắt một cái liền , gói đồ đông gia ôm trong lòng chính là sách.